CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 185

điểm nhanh đi để còn đón mẹ nữa chứ!
Chàng ấn tôi ngồi xuống ghế rồi chống tay vào càm ngồi ngắm tôi làm tôi
phát ngượng, tôi đẩy chàng quay đi:
- Anh nhìn em như vầy ai mà trang điểm gì cho nổi?
Chàng nhăn mũi:
- Đến trang điểm mà không cho anh nhìn nữa à!
- Ừ...
- Được rồi, anh sẽ nhắm mắt lại.
Tôi đang nghiêng đầu xem chàng có ăn gian không thì Khiết Anh lại mở
mắt, chàng chụp lấy cây viết chì than:
- Để anh kẻ lông mày cho em nhé!
- Không!
Tôi hét, giựt cây viết bỏ xuống bàn. Lợi dụng lúc tôi sơ hở chàng hôn lên
má tôi. Tôi cầm ngay miếng bông phấn quẹt lên mặt chàng một vệt dài màu
hồng. Khiết Anh lấy tay lau, chàng cười:
- Anh có phải nàng dâu ra mắt mẹ chồng đâu mà mất công đánh phấn.
Tôi háy chàng một cái, quay đi thoa một lớp phấn nhẹ lên mặt. Khiết Anh
lừng khừng nói:
- Đáng lẽ em không cần đánh phấn cũng được, mặt em đã mịn như phấn
hồng rồi.
Tôi lắc đầu đôi má hồng hây hây:
- Anh coi phải chậm phấn nữa không?
Chàng nựng nịu chiếc cằm thon:
- Thôi đừng giỡn nữa, chúng ta lớn cả rồi mà. Anh sắp là dự bị tân lang cần
phải nghiêm túc mới được.
Luận điệu của chàng làm tôi nín cười không nổi. Cứ kiểu này chẳng biết
đến bao giờ chúng tôi mới có thể tiếp đón mẹ chàng được nữa đây. Khiết
Anh đứng dậy, chàng vừa huýt sáo bài đêm tân hôn vừa đi ra cửa:
- Anh đi đón mẹ đây.
Còn mình tôi lăng xăng với niềm vui xen lẫn phập phồng lo ngại. Mẹ chàng
là người thế nào? Bà có dễ dàng chấp nhận con bé như tôi không? Cha nhìn
tôi bằng ánh mắt hoài niệm, ông chép miệng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.