CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 20

- Đúng! Cha mệt thì có chứ say thì không bao giờ nhưng để lát nữa cha đi
ngủ. Bây giờ cha phải uống hết chai rượu này, cha vừa làm được một việc
khoái chí, cha chả là khoái.
Tôi lo sợ:
- Cha làm gì thế?
Cha đưa chai rượu lên miệng tu một hơi đoạn khà lên một tiếng rồi nheo
mắt nhìn tôi:
- Cha đập bể đầu thằng chủ quán Tô Mộc rồi!
Tôi giật nẩy người kêu thất thanh:
- Trời ơi! Sao cha đánh người ta? Ông ấy có sao không? Cảnh sát tới bắt
cha thì cha làm sao?
Cha chìa ngón tay lên trời cười hà hà:
- Làm gì mà con cuống lên thế! Cha con anh hùng mà, tao dám ngồi ở quán
nó cả buổi, tao dám đi gọi cảnh sát, có đứa nào dám vuốt râu cọp đâu! Bây
giờ nó đang lo cho cái đầu như trái dưa bể của nó. Thằng nào thấy mặt cha,
mặt mày cũng đều xanh lè hết. Con thấy cha có hách không? Ai cũng sợ
cha.
Đây là cha tôi sao? Tôi buộc miệng:
- Ngay chính con còn sợ cha nữa nói chi ai!
Vết sẹo đỏ au trên trán cha giật giật, cha lại đưa chai rượu lên nốc ực ực,
rượu rơi ướt cả bộ râu xồm xoàm như rễ cây của ông:
- Sao con lại sợ cha? Cha có giết con, ăn thịt con đâu? Nhưng thằng nào
dám đụng đến con là nó phải chết! Con có biết thằng Tô Mộc dám nói với
cha gì không? Mẹ nó! Cha quên mang tiền, bảo đưa rượu không đưa lại còn
đuổi cha ra khỏi quán. Cha mới quát vào mặt nó “Đừng quên tao là Phương
Nhất Gia!”... nó lại trả lời cha... cái điều mà... không ai quên điều đó...
“Vừa thôi! Hãy để con gái anh lấy chồng!”
Tôi lặng người, cha đứng lên, bắt đầu đi khệnh khạng chân nam đá chân
chiêu nói:
- Tổ bà nó! Cha cần nó dạy đời à? Bây giờ thằng khốn ấy đã có một kỷ
niệm để không quên những gì nó nói. Tiểu Kỳ! Con là con của cha, từ ngày
mẹ con mất cha tự hứa là sẽ làm cho con được sung sướng. Cha cho con đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.