CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 254

Tôi nắm chặt hai tay:
- Tôi không có ý định cướp chồng chị bao giờ cả! Nhớ cho điều đó, trước
khi mở mịêng mạt sát chị cần phải biết xét đoán, tại sao không hỏi thẳng
Uông Khiết Anh?
Ánh Tuyết gạt ly café sang một bên, mắt nàng rực thú:
- Tôi nói bậy à? Xin lỗi đi, nếu không do cô xúi giục thì làm gì Khiết Anh
đòi ly dị. Đang yên ấm bỗng nhiên đòi ly dị ngang xương, thử hỏi tôi nói
đúng hay sai?
- Tôi không bao giờ xúi Khiết Anh đòi ly dị cả.
- Cô đừng chối, cô định đổi lỗi cho chồng tôi đấy à? Người đàn ông không
có lỗi, tất cả đều do sự lả lơi gợi tình của cô mà thôi.
Phẫn hận làm người lạnh toát, Khiết Anh, anh có nghe thấy không? Không,
tôi phải bình tĩnh, nàng phải được bảo vệ hạnh phúc gia đình vì nàng là vợ
Khiết Anh. Cố đè nén cơn giận, tôi đanh giọng:
- Chị Ánh Tuyết, những lời lẽ xấu xa nãy giờ chị trút lên đầu tôi thật hết
sức vô lý và sai lầm. Tôi không chối là tôi vẫn còn yêu Khiết Anh, nhưng
tôi cũng tự hiểu rằng anh ấy đã bị hôn nhân ràng buộc. Giữa tôi và Khiết
Anh không có gì liên quan nữa cả. Còn chuyện anh ấy đòi ly dị là chuyện
của gia đình chị, chúng ta mỗi kẻ một đường nên giữ cho khỏi tổn thương
hòa khí. Mong rằng chị đừng tiếp tục làm mất thì giờ và danh dự của tôi
nữa. Đó là tất cả những gì tôi muốn nói. Chào chị.
Tôi đứng lên. Ánh Tuyết chặn lại:
- Khoan đã, Phương Kỳ! Cô có thể hứa là không còn gặp mặt Khiết Anh
nữa không?
- Tôi đã chấm dứt mọi liên hệ với Khiết Anh.
Ánh Tuyết cau mặt:
- Được, tôi tạm tin ở lời hứa danh dự của cô. Về phần tôi, tôi cũng cho cô
biết là vĩnh viễn tôi không bằng lòng ly dị đâu. Tôi đã mang thai, chẳng lẽ
tôi đành để con tôi thiếu tình thương của cha nó ngay trong bụng mẹ.
Tôi choáng váng:
- Chị sắp có con? Nếu vậy Khiết Anh sẽ không quá vô tình đâu.
- Anh ấy đời nào thích con cái! Phương Kỳ! Tôi mong cô cũng còn lương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.