CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 258

Tôi khe khẽ gật đầu, chàng trìu mến:
- Hèn chi em xanh xao như loài cỏ tương tư thảo! Từ giờ trở đi, em không
được xanh xao như vầy nữa nghe chưa?
Tôi ngoan ngoãn gật đầu không trả lời, chàng lại hỏi:
- Bấy lâu nay em có oán hận anh không?
Tôi gật đầu rồi lại lắc đầu, chàng cười:
- Hôm gặp em ở nhà hàng Trung Ương em đâu có ngoan hiền như chú cừu
non thế này, lạnh lùng, ương ngạnh, lúc đó anh ghét em không thể tưởng
tượng nổi, nghĩ đến lúc say rượu mặt em đỏ như nắng chiều.
- Em cũng ghét anh dễ sợ, người gì mà lì lợm quá sức, lại còn dám...
Tôi hết nói, chàng ngắm đôi má đỏ bừng của tôi khẽ huýt sáo:
- Bao giờ em cũng nhát một cách đáng yêu. Vậy mà hôm đó anh cứ tưởng
em đã có chồng, suýt nữa thì...
Đến phiên chàng cứng họng, tôi thẹn thùa kéo lọn tóc lên che miệng:
- Em cấm anh nhắc đến chuyện đó nữa.
Nghe tiếng tằng hắng. Bội Tần mang mâm bánh đầy ắp lên, nó tảng lờ
không nhìn tôi, đặt mâm bánh xuống bàn. Giang Triết theo sau lưng bưng
một khay trà, hắn nhăn nhó với Khiết Anh:
- Sao đàn ông bị đàn bà bắt nạt quá vậy cậu?
Khiết Anh cười:
- Một sự bắt nạt rất dễ thương, lắm kẻ lăm le nhào vô để bị bắt nạt.
Bội Tần ngồi xuống bên tôi:
- Nghe chưa Giang Triết! Khiết Anh biết không, vậy mà mỗi khi tôi nhờ vả
cái gì, anh ấy cứ kêu lên: đàn áp quyền tự chủ của anh ấy, nghe có tức
không?
Giang Triết suỵt suỵt:
- Thôi mà, kể xấu anh làm gì. Anh vẫn là chư hầu thần phục dưới chân em
đây mà.
Tôi trêu hắn bằng cách đọc hai câu thơ của Tô Đông Pha.
- Hốt văn Hà Đông sư tử hống.
Tâm khủng kinh mang lạc thủ trương.
Dịch:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.