CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 291

- Khiết Anh!
Đôi tay bơ vơ rã rời, mắt tôi rướm lệ. Làm cách nào cho chàng đỡ giận?
Khiết Anh như đám cháy lớn đổ thêm dầu:
- Lại nước mắt cá sấu, làm ơn dẹp giùm tôi cái thứ bi lụy giả tạo ấy đi, tôi
chưa chết mà, đừng làm trò bịp bợm thêm chướng mắt.
Thống khổ làm buốt tim, tôi bụm mặt chạy ra cửa, chợt đứng khựng lại
buông tay - Hèn nhát quá, ta định chạy mãi hay sao? Không! Phải đối đầu
với thực tại dù cá nhân có sự ê chề đến đâu đi nữa. Quay lại, tôi bước lại
bên chàng khẩn thiết:
- Khiết Anh! Em đã định xa anh, em định bỏ nơi này ra đi tất cả chỉ vì anh,
em không muốn cho anh khổ não thêm nữa, nhưng bây giờ không còn gì
ngăn trở nữa, em nguyện ở bên anh đến trọn đời.
Khiết Anh như sực tỉnh, phút bất ngờ chàng trả lời tôi bằng ly nước tạt
thẳng vào mặt:
- Đi ra!
Lần này tôi không còn đủ can đảm để đứng lại với khuôn mặt ướt nhòa, tôi
gục đầu trên cánh tay dựa bức tường ngoài phòng khách bật lên tiếng khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.