CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 300

- Đừng đi đâu hết! Anh không đuổi em đâu, nghe anh đi Phương Kỳ...
Tôi ngồi xuống mép giường đặt tay lên trán chàng, chàng nóng quá! Nóng
thế này làm gì không mê sảng, đôi mắt ngây dại vì cơn sốt của Khiết Anh
mở to không chớp. Tôi vừa định đứng lên gọi thì chàng đã ôm ngọn lưng
giữ lại:
- Em đây phải không Phương Kỳ? Đừng giận anh! Đừng bỏ đi đâu hết, ở
lại với anh nghe em!
Chàng kéo đầu tôi ép sát vào lồng ngực đang thở dồn dập, đôi môi nóng
rực lướt trên mặt tôi:
- Anh yêu em! Anh yêu em Kỳ ơi! Đừng bỏ anh,anh chẳng còn gì cả, em
cũng nỡ bỏ anh sao?
Nước mắt như con suối nhỏ khơi trúng mạch chảy ngập tràn, tưới mát
mảnh hồn tưởng như đã khô cháy. Khiết Anh vẫn còn cần tôi, xin đa tạ ân
xủng của Thượng đế! Chàng đưa tay sờ nhẹ lên má tôi ngơ ngác:
- Em khóc phải không? Anh đánh em đau lắm chớ gì? Tội nghiệp cho em,
anh đã xua đuổi em, mắng chửi, đánh đập, vậy mà em còn ráng chịu đựng
anh, sao em ngốc vậy Phương Kỳ? Nhìn em đau khổ anh có vui sướng gì
đâu!
Định mạng! Định mạng sao mà cay nghiệt quá vậy?
Chàng thở ra mệt nhọc, ngả đầu ra trên gối bắt đầu mê man nhưng tay vẫn
giữ chặt như sợ tôi đi mất.
Tôi nhẹ nhẹ gỡ tay chàng ra đứng lên đi lấy chiếc nhiệt kế và mấy ống
thuốc, nhiệt độ của Khiết Anh thật cao, tôi lo lắng nhờ bà Lâm gọi bác sĩ
rồi ngồi xuống cạnh chàng chậm những giọt mồ hôi chảy ròng ròng trên
thái dương chàng.
Chàng vẫn lảm nhảm mơ hồ gọi tên tôi. Bác sĩ đến chích thuốc và dặn tôi
ướp đá để hạ nhiệt độ. Mồ hôi Khiết Anh tuôn ra ướt đẫm, tôi cởi áo cho
chàng, lau khô mình mẩy rồi thay chiếc áo khác, Khiết Anh bớt nói mê,
chàng đã nằm yên. Tôi ngồi bên nhìn vẻ phờ phạc của chàng cho đến sáng,
lòng vừa thấy xót xa vừa thấy êm dịu, qua bao nhiêu khổ ải mãi đến giờ
Khiết Anh mới chịu nhận sự hiện diện của tôi.
Trận mưa và nửa tháng ăn uống thất thường đã quật ngã Khiết Anh. Suốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.