CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 302

“Chàng lúc nào cũng bê bối như vầy cả!”
Cúi nhặt mẩu thuốc lá tàn đã từng nằm trên môi chàng, tôi hôn nhẹ đặt nó
lên bàn. Ánh nắng rộn rã làm lòng tôi ấm lại! UÔNG KHIẾT ANH! Cầu
mong tình yêu phục sinh trong chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.