CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 311

gỡ các thứ trang sức để xuống bàn, thay chiếc áo ngủ màu ánh trăng. Khiết
Anh không nhìn tôi, chàng ngồi ở chiếc ghế cạnh giường im như chờ đợi.
Khi tôi đến chàng quay người lại ôm tôi hôn lên khắp mặt:
- Phương Kỳ! Vợ cưng của anh!
Thở dài nhè nhẹ, chàng khẽ bảo:
- Ngày hôm nay em mệt lắm phải không? Đi ngủ đi, anh để cho em ngủ
yên...
Chàng kéo tôi nằm xuống giường, kéo chăn đắp ngang ngực. Tôi ngập
ngừng:
- Anh không ngủ sao?
- Lát nữa! Anh muốn ngồi đây nhìn em ngủ. Lúc em ngủ nhìn xinh lắm!
Hiền hòa như thiên thần.
Chàng hôn nhẹ bờ mi tôi, tôi cũng cảm thấy mỏi rời cả người nên nhìn
chàng bằng ánh mắt cảm ơn rồi nằm co mình ôm gối ngủ thiếp đi!
Đêm tân hôn đã trôi qua bình an!
Sáng hôm sau thức dậy tôi thấy trên bàn đầy những mẩu tàn thuốc lá. Khiết
Anh đã hút thuốc! Tôi biết chàng đang có chyyện gì suy nghĩ, chàng đã suy
nghĩ gì suốt đêm qua? Khiết Anh đang dựa đầu vào thành ghế ngủ say, tôi
lắc đầu định đưa chàng vào giường cho thoải mái hơn thì Khiết Anh đã cựa
mình mở mắt, tôi không biết nói sao được sự ương ngạnh của chàng.
- Sao anh không vào giường nằm? Ngủ ở ghế chi vậy?
Khiết Anh cười:
- Khờ thật! Em chẳng biết chi cả! Nằm bên em làm sao anh ngủ cho được?
Tôi thẹn chín người:
- Ai bắt anh...
Chàng kéo tôi lại gần nhìn sâu vào đôi mắt long lanh của tôi rồi chàng
chậm rãi nói:
- Phương Kỳ! Anh muốn chúng ta giữ khoảng cách Kỳ nhé!
Khoảng cách? Ngạc nhiên làm tim tôi muốn ngừng đập, tại sao Khiết Anh
lại có ý nghĩ kỳ quặc đó? Chàng hơi có vẻ bất thần nhưng vẫn tiếp tục nói
bằng giọng thuyết phục:
- Anh chưa muốn thụ hưởng sự trong trắng của em lúc này! Cần có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.