CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 54

là Uông Khiết Anh đẹp trai, dáng điệu thượng lưu lại nhảy giỏi, có lẽ chàng
cũng khéo tán nữa vì Ánh Tuyết đang cười như nắc nẻ. Nhưng hình như
chàng khác xa với người trong mộng của tôi, tôi thất vọng não nề. Tôi thừ
người nhìn đôi tình nhân ngả nghiêng trong điệu vũ chẳng lưu ý đến tiếng
bước chân tiến lại gần rồi một giọng nói nhã nhặn đúng nghi thức trong
buổi dạ vũ êm nhẹ sau lưng:
- Thưa cô, cô có thể dành cho tôi bản sắp tới được không ạ?
Mắt vẫn dán vào Uông Khiết Anh và Ánh Tuyết tôi từ chối:
- Rất tiếc, thưa ông tôi rất bận.
Cành hoa trên tay tôi bị giữ nhẹ cùng giọng cười đầm ấm:
- Cô vẫn cái tật chẳng bao giờ nhìn ai.
Quay vụt lại: - Tử Phong!
Trái đất đang chuyển động chợt đứng sững, tôi lại gặp đúng chàng niềm vui
bất ngờ từ đâu vào hồn. Phong hơi cúi người nhìn tôi, khuôn mặt tuấn tú
với nụ cười quen thuộc. Hôm nay chàng chẳng có vẻ gì là một tên con trai
bụi đời lang thang trên đường nữa. Áo pull cổ cao, áo khoác ngoài có
những nút đồng xi đánh bóng, lối ăn mặc của giới thanh niên thị thành. Cơn
giận chợt nhen lên trong lòng, tôi cộc lốc:
- Lại là anh! Xui thật.
- Tôi luôn luôn có mặt nơi nào có Ty Thảo.
Chàng cười làm tôi ứa gan, con người lúc nào cũng cười thật khó ưa.
- Sao cô lại ngồi ở đây?
- Tại sao tôi lại không ngồi ở đây được?
- Cô là sinh viên trường này à? Thật không ngờ!
- Chẳng lẽ nhìn tôi dốt nát không đáng học đại học sao?
- Coi kìa, cô làm gì như muốn gây cấn vậy?
- Tại vì tôi không muốn ai làm phiền tôi hết, anh làm ơn đi chỗ khác cho tôi
nhờ.
Chàng vẫn tỉnh bơ trước sự cáu kỉnh của tôi:
- Một thiếu nữ duyên dáng như cô không nên có thái độ như thế này, trông
giống như chú sóc con ngứa răng quá!
Tôi tức không chịu được, môi mím chặt nhất quyết không nói. Phong kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.