CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 56

có phải ở trong mộng? Cúi mặt xoắn lọn tóc buông rơi trong ngón tay trỏ,
bỗng nhiên tôi nhận thấy chàng là con người đáng để ý, chẳng ai đành giận
chàng lâu cả. Hờn dỗi tan nhanh như khói, trong lòng bàng bạc một tình
cảm khó tả, tôi không tài nào phân tích được, tôi ngước lên nhìn chàng, ánh
mắt chàng đang đậu trên mặt tôi, tôi không muốn nhìn... tôi ráng sức chống
lại hấp lực của đôi mắt đó.
- Anh đi đi! Người bạn trai của tôi sắp trở lại đó!
- Anh đã nhìn thấy em bước vào một mình.
Không gì dấu nổi con người tinh khôn này. Phong nhìn vẻ mặt xịu xuống
của tôi, chàng cười vui thích:
- Bây giờ chúng ta ra nhảy một bản nhé, thiên hạ ai cũng lã lướt hết, không
có lý gì em lại ngồi thu mình ở đây mãi!
- Tôi không biết nhảy đâu!
- Không biết nhảy? Vậy em đến đây làm gì? Em luôn luôn tỏ ra khác
người.
- Thật ra tôi đến đây chỉ vì một người.
Vừa nói tôi vừa đưa mắt tìm Bội Tần, chẳng biết nó bị ai bắt trông hoài mà
không thấy. Phong nhìn theo tôi, chàng cười gằn:
- Vì ai vậy?
- Chắc chắn không phải là anh!
- Dĩ nhiên rồi, em làm sao mà biết được sự có mặt của kẻ này!
Lúc này bản nhạc đã chấm dứt, tôi thoáng thấy Uông Khiết Anh đi về phía
đám bạn gái của tôi. Sự chú ý ấy không lọt qua khỏi cặp mắt của Phong.
- Có phải tại lão mặc áo veste thắt nơ con bướm phải không?
Tôi bắt chước nét mặt Phong mỗi khi giận tôi:
- Vâng ạ! Vì ca sĩ Uông Khiết Anh đó ạ!
Đôi mày rậm của Phong dựng lên:
- Uông Khiết Anh! Uông Khiết Anh! Đó là Uông Khiết Anh đó sao?
Tôi không trả lời, giả vờ ngắm nhánh hoa giữa hai ngón tay, có thể anh
chàng đương nổi sùng, nhưng kệ cho đáng kiếp, ai biểu cứ trêu gan tôi
hoài. Phong ngó tôi như thể tôi là một đứa bé nghịch ngợm.
- Lúc nào em cũng nhắc đến cái tên đó! Em có biết Uông Khiết Anh là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.