CÁNH CHIM BẠT GIÓ - Trang 7

miệng nên đành nghỉ dạy.
Bội Tần hét:
- Ôi thôi! Đừng thèm tin anh chàng ba hoa ấy! Nếu không sẽ bán cả ngũ
Hành Sơn đó.
Chu Hà bị chạm tự ái, gân cổ lên cãi:
- Có dám đánh cá không? Một chầu tôm chiên nhé!
Linh Hằng can:
- Thôi đừng sao tranh nữa. Bội Tần, hôm qua mày có đi dự sinh nhật Ánh
Tuyết không? Nó mở bumb nữa đó!
- Hôm qua tao mắc bận ở nhà nghe nhạc, có gì vậy?
- Nếu mày đi gặp Uông Khiết Anh rồi!
Bội Tần sáng mắt la:
- Vậy sao? Vậy mà tao không biết!
Uông Khiết Anh là giọng ca trẻ rất được chúng tôi hâm mộ và ưa thích.
Uyển Uyển xen vào:
- Tao chưa thấy ai dễ thương bằng anh ấy cả. Bội Tần ơi, xem chừng tim
mày đã nghiêng ngửa rồi chứ gì?
- Đừng nói bậy, Uông Khiết Anh là bạn của Ánh Tuyết đó, nó nghe được
nổi ghen bây giờ.
Bội Tần dòm quanh:
- Ánh Tuyết đâu?
- Kia kìa!
Quả nhiên theo tay chỉ của Uyển Uyển, chúng tôi nhận ra Ánh Tuyết đang
đứng giữa một đám đông con trai. Tuy thế, dáng điệu nàng vẫn thư thái như
không có chi là khớp cả. Gã con trai với chiếc áo chemese Hong-Kong
đang khua tay nói rất hùng dũng, bên này là Trương Kiến Tường, sinh viên
ưu tú khoa ngoại ngữ. Trước đó, có thời kỳ Trương Kiến Tường theo đuổi
tôi nhưng trước thái độ phớt lờ của tôi hắn nhảy sang Ánh Tuyết. Hình như
tất cả các tên con trai đều ít một lòng, một dạ.
Ánh Tuyết vẫy vẫy tay chúng tôi rồi nàng thong thả đến chỗ chúng tôi.
Đám cây si cũng lẳng lặng bám theo. Vương Ánh Tuyết vốn là bông hồng
nổi tiếng của trường đại học Đài Bắc. Nét đẹp sắc sảo của nàng tỏ vẻ ung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.