CÁNH CỬA - Trang 14

con vật hướng về phía khung cửa sổ, quan sát. Chiếc đèn lồng in lên con
ngươi nó, ánh lên hai đốm đỏ hoang dại.

Thi thoảng lại có người cầm ô, kẻ đi xe đạp vội vã lướt qua.

Nó vẫn im lìm ngồi đó.

Bị nước mưa trút ào ạt lên người, nó vẫn không buồn tránh né. Lớp lông

xám phủ trên mình con vật giờ đây đã sũng nước, dính bết lên người khiến
nó trông như đang trần trụi.

Có thể nó là một con chó dại.

Cũng có thể, nó hoàn toàn không phải chó…

Giả như có một con sói lẩn vào chốn thành thị, lẳng lặng đi qua từng bờ

tường với đôi mắt ghì sát xuống đất, liệu có ai nhận ra nó là sói hay không?

Từ chỗ con vật ngồi có thể nghe thấy âm thanh lao xao từ quán rượu

vẳng tới.

Một cô gái môi mỏng cất giọng lanh lảnh:

– Sao vẫn chưa thấy mặt mũi cô dâu đâu? Bọn này đang muốn biết em

nào đã “bắt cóc” được chàng Tát Nhĩ Hạnh đẹp trai đây này!

Người chủ trì mập ú đáp:

– Chắc là sắp tới rồi đấy!

Gã tóc đỏ nói:

– Lâu thêm chút nữa là thành đám cưới đêm khuya. Thế mới gọi là khác

người!

Người chủ trì trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.