CÁNH CỬA - Trang 156

Gã nhà văn như tắm trong ớn lạnh, gã quá hoang mang nên chẳng nghe

thấy gì hết. Mễ Gia cũng không nghe rõ, cô tua lại đoạn vừa rồi.

Một lần nữa, người con gái ấy bước gần tới ống kính rồi dừng lại. Lần

này, cả hai đều nghe thấy rõ mồn một, giọng nói của cô ta thật kỳ quái,
nghe như giọng đàn ông: “Đừng có nhắc đến tên ta…”

Nói rồi cô lững thững quay mình, vòng qua ghế sô pha, đi thẳng khỏi

dãy hành lang heo hút và dần dần chìm hẳn trong bóng tối…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.