CÁNH CỬA - Trang 168

Nếu không làm vậy, vận xấu sẽ thêm phần xấu, hậu quả sẽ ngoài sức

tưởng tượng.”

Thời điểm nhận được tin nhắn là vào ngày 28 tháng 3. Nhớ lại lần trước,

bên đường không dưng bỗng xuất hiện hai đứa trẻ con giống nhau như đúc,
một đứa đang gào khóc ầm ĩ, đứa kia nhìn gã cười nghềnh nghệch…

Một tháng trôi qua, gã lại nhận được thông báo: “Có quý nhân tới”.

Cái gọi là “quý nhân” chưa chắc đã là người lãnh đạo giúp ta thăng

quan tiến chức, cũng chưa hẳn là đối tác giúp ta phát tài. Mà thực chất, có
thể ta và người đó suốt đời không chạm mặt, hoặc chăng, ta và anh (hay cô)
ta chỉ lướt qua vai nhau một lần giữa ga tàu nháo nhác. Người này có thể
thấp kém hơn ta, thậm chí chỉ là một kẻ ăn mày lang bạt đầu đường…
nhưng sự tồn tại của họ tất lẽ dĩ ngẫu lại ảnh hưởng lên vận mệnh của ta.
Sự ảnh hưởng này thuộc về một tầng logic hoàn toàn khác biệt, như thổ
sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh thổ vậy.

Bây giờ gã nhà văn đang rất cần một quý nhân để gột sạch vận đen.

Vừa bước ra khỏi công ty gã liền phóng mắt nhìn về phía xa, thấy thiên

hạ đi qua đi lại chắn hết tầm mắt, chẳng thấy bóng áo xanh da trời nào hết.

Trên vệ đường dành cho người đi bộ, có một con chó hoang đang quỳ

phủ phục. Trời không mưa mà mình mẩy con vật ướt nhẹp, có thể nó vừa
chui lên từ cái cống nào đó.

Nó nhìn gã chăm chú bằng một ánh mắt quái đản, vẻ mặt gã nhà văn

cũng tỏ ra kinh tởm nó thấy rõ, gã lượm một miếng bê tông ném về phía
con vật. Nó thản nhiên nghiêng đầu né rồi tiếp tục dõi theo gã.

Mặc kệ con chó hoang, gã nhà văn lững thững bước về phía trước.

Một bước, hai bước, ba bước…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.