CÁNH CỬA - Trang 238

Cố Phán Phán mỉm cười với gã trong tích tắc rồi đứng dậy bỏ ra ngoài,

bàn chân đưa nhè nhẹ như đang lướt…

Ra đến cửa, cô kéo lấy em trai và nói:

– Đi mau!

Hai chị em chạy khỏi cổng trường. Du Huy nói:

– Cứ dọa hắn từng chập từng chập thế này thôi sao, không đã!

Đôi mắt cô bừng lên thứ ánh sáng lạnh ngắt:

– Rồi cuối cùng chị sẽ khiến hắn phát điên!

Một chiếc taxi đang đi tới, Cố Phán Phán vẫy vẫy tay:

– Du Huy, chị gọi xe đưa em về trước vậy.

Du Huy lại ngoảnh nhìn sang hướng khác, cậu thấy một chiếc xe buýt

màu đỏ thẫm đang đỗ ngay trước bến, vừa hay lại là chuyến số 44 luôn.
Mỗi lần đến trường chị, cậu luôn bắt chuyến này về nhà vì rất thuận đường.
Du Huy liền sải bước chạy đi và nói lớn:

– Thôi chị ạ, đi ngược đừơng tốn nhiều tiền lắm. Em đi xe buýt thôi!

Chi gái cậu gọi với từ đằng sau:

– Em đi cẩn thận nhá!

Chiếc xe buýt số 44 cứ đứng đó nãy giờ như thể đang chờ riêng Du

Huy.

Vừa bước chân lên, cánh cửa xe đã đóng, lại “cạch” một tiếng. Cậu

không nhận ra sự ác ý của cánh cửa qua âm thanh ấy. Cầu nhìn trước ngó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.