CÁNH CỬA - Trang 26

– Anh chưa đến đấy bao giờ à?

– Chưa.

– Hẻo lánh lắm!

– Nhưng tôi thích cái tên đấy.

– Thật ra ngày trước người ta không gọi là thôn Huyền Quái đâu.

– Thế gọi là gì?

– Gọi là Huyền Quải. “Huyền” là cheo leo, “quải” là treo lên ấy! – Tài

xế vừa nói vừa chỉ vào bức tượng Phật Như Lai treo lúc lắc trước cửa xe –
Nghe khó hiểu quá hả?

– Không! Rất rõ ràng!

– Năm 1982, người ta đã đổi tên thôn này trong lần đổi tên đầu tiên của

cả nước.

– Tại sao lại tên là thôn Huyền Quải?

– Cái đấy tôi cũng chịu.

Xe chạy được non nửa tiếng đồng hộ, thì tài xế chỉ ra ngoài và bảo:

– Đến nơi rồi đây.

Phục Thực khom người nhìn ra bên ngoài. Cách đường cái chừng cây số

có một ngôi làng toàn những căn nhà đất hai tầng thấp lè tè, lập lòe ánh đèn
cô tịch.

– Anh xuống chỗ nào?

– Xuống đây luôn đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.