CÁNH CỬA - Trang 289

Du Huy thình lình nhận ra rằng những chuyện quái gở của Tây Kinh đã

bám theo cậu tới tận Thạch Hà Tử.

Du Huy: “Ngươi muốn gì?”

Cố Phán Phán: “Tôi chẳng muốn gì hết, chỉ định báo cho cậu một tin

không lành mà thôi.”

Du Huy: “Tin gì?”

Cố Phán Phán: “Hãy chuẩn bị tinh thần…”

Du Huy: “Đừng nhiều lời nữa!”

Cố Phán Phán: “Chị gái ngươi chết rồi.”

Du Huy: “Láo!”

Cố Phán Phán: “Cô ta đã chết trong đêm qua, hai bầu ngực bị ai đó gặm

mất còn khuôn mặt thì bị phá hủy. Thật đáng thương…”

Du Huy: “Mẹ kiếp!”

Cố Phán Phán: “Giờ đây, chị ngươi và ta cuối cùng cũng ở bên nhau rồi,

chúng ta lại có thể cùng đi dạo phố, cùng sắm quần áo rồi…”

Du Huy tắt phụt máy tính và lao ra khỏi quán. Cậu lao tới một trạm điện

thoại công cộng và bấm số của chị 132…

Máy tắt.

Cậu lại gọi về nhà: 0515…

Không ai nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.