CÁNH CỬA - Trang 298

Các nhân viên bắt đầu dàn dựng bối cảnh mới, tiết mục về sức khỏe

ngay tiếp theo vẫn đang chờ đợi ngoài studio. Mễ Gia và gã nhà văn cùng
bước xuống lầu, cô nói:

- Phố dưới có một quán cà phê, chúng ta qua đó nhé, chưa đến nghìn

bước đâu.

- Hay là đi xe đi! – Gã nói.

Mễ Gia chợt ngừng lại và bảo:

- Tôi thấy hình như dạo này anh đang trong tình trạng không được tốt

lắm, nên tăng cường rèn luyện sức khỏe vào, ví dụ như chạy bộ thường
xuyên chẳng hạn.

Gã đột nhiên cố đanh giọng:

- Tôi rất ổn mà!

Mễ Gia làm thinh, cô bước vào xe và nổ máy. Hai người cùng lái xe, đi

qua một ngã rẽ, có một con chó hoang ở đâu tự dưng chạy qua, suýt chút
nữa thì lao vào gầm xe, nó nhìn vào buồng lái một cách bí hiểm rồi lại lững
thững chạy tới con đường dành cho người đi bộ đối diện, ngay sau ấy lại
thoăn thoắt lẩn vào một ống nước đen như hũ nút.

Gã nhà văn và Mễ Gia tới trước cửa quán cà phê, vòng qua vòng lại một

hồi mới tìm được một chỗ đỗ xe. Đoạn, cả hai cùng bước vào quán. Mễ Gia
ngồi xuống và lên tiếng:

- Tôi thấy hình như nội tạng anh mắc ung thư.

Gã nhà văn không tỏ ra bực dọc, gã trả lời khe khẽ:

- Về bản chất tôi vốn là một người yếu đuối. Đối với người nội tạng

khỏe thì quân giặc cũng như cỏ rác, nhưng giờ đây với tôi cỏ rác cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.