CÁNH CỬA - Trang 79

– Phán Phán đã bị ai đó giết chết.

Giọng nói anh đờ đẫn đến độ ngay cả vẻ đau thương cũng chẳng còn.

J và H bàng hoàng trong giây lát.

Tát Nhĩ Hạnh nói chuyện như đang độc thoại:

– Hồi Phán Phán còn nhỏ, cha mẹ cô ấy ra đồng làm việc, chiếc máy

cày đổ lật xuống vách núi khiến cả hai đều mất mạng. Phán Phán lớn lên
dưới bàn tay săn sóc của người thân. Ở đời này, kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu
xanh vốn đã là điều chua xót lắm rồi. Ấy vậy mà bây giờ đến một kẻ đầu
bạc tiễn cô ấy đi cũng chẳng còn nữa…

J và H chẳng biết phải nói sao, cứ ngây đơ ra nhìn Tát Nhĩ Hạnh. Anh

im lặng một hồi rồi đột ngột lên tiếng:

– Hôm nay, anh phải thành hôn với Phán Phán!

H thì thào hỏi:

– … Kết hôn ư?

Đôi mắt Tát Nhĩ Hạnh chợt rực lên một vẻ gì đó rất kỳ lạ, anh nhìn J rồi

quay sang H nói:

– Hai đứa phải giúp anh, anh cầu xin đấy!

Sau một hồi yên lặng, J đáp:

– Anh Hạnh, cần chúng em giúp thế nào, anh cứ nói!

Tát Nhĩ Hạnh thoáng nghĩ rồi nói:

– J, chú tìm ngay một quán rượu và đặt giúp anh vài mâm. H, chú gọi

điện cho bạn bè anh thông báo cho họ mười giờ tối nay anh sẽ làm đám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.