CÁNH CỬA THỨ 4 - Trang 114

trọng tới vùng đó. Nếu chúng ta được cảnh báo sớm hơn thì đã có cơ hội cứu
sống ông ấy. Rồi cả đống tuyết khốn kiếp đó cũng đã trì hoãn đáng kể việc
di chuyển tới bệnh viện. Dù sao…,” vẻ đau buồn chậm rãi biến mất khỏi
khuôn mặt của ông, thay vào đó là nụ cười khinh khi chế nhạo. “Tên sát
nhân vẫn còn nhởn nhơ ngoài kia, nhưng không lâu nữa đâu.”

Ông ta nhấc điện thoại lên, quay số, đồng thời chúc tôi ngủ ngon và tôi tự

hiểu rằng mình đang được yêu cầu ra về. Tôi rời khỏi phòng khách, nhưng ở
bên kia cánh cửa vừa đóng lại, tôi có thể nghe thấy, “Lưu ý cảnh giác với
Alice và Patrick Latimer… Tóc vàng. Nổi bật. Tầm bốn mươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.