CÁNH CỬA THỨ 4 - Trang 128

Không để ý tới John và Elizabeth, Drew nhắc lại.
“Cứ đợi đến khi tôi tóm được, bọn chúng sẽ phải may mắn lắm mới có thể

sống sót mà ra ngoài,” và ngắm nghía nắm đấm siết chặt của mình với một
nụ cười hăm dọa.

“Làm sao em biết?” John lặp lại, đặt cả hai tay dưới mũi em gái tôi.
Elizabeth ngồi im như tượng, mặt trắng bệch như tờ giấy. Em lẩm bẩm

với giọng yếu ớt gần như không thể nghe thấy.

“…Tay… lạnh cóng…”
John đột ngột lùi lại, vẻ kinh hoàng hiện lên trong mắt.
Tôi cũng đứng bật dậy và tới gần em. Thật khủng khiếp! Elizabeth đang

nắm một bàn tay lòi ra từ chiếc trường kỉ, nơi những cái đệm tiếp xúc với
lưng ghế.

Em ngất đi. Tôi kéo em vào vòng tay mình để tránh xa cái trường kỉ.

Drew ném bay ba cái đệm ngang qua phòng.

Tên sát nhân lại tiếp tục hành động. Thi thể của Alice và Patrick nằm

trong phần đế của chiếc trường kỉ đã bị lột hết lò xo.

Tình huống lúc này đã thách thức mọi logic. Chúng tôi đang sống trong

một cơn ác mộng. Đầu óc tôi quay cuồng. Tuy nhiên, dù có vẻ phi lí thế nào
chăng nữa, tôi vẫn tuyệt đối tin chắc chắn rằng tên sát nhân đang ở trong căn
phòng này. Phạm vi tình nghi rất nhỏ. Số nghi phạm có thể đếm trên năm
đầu ngón tay: một, Henry; hai, Elizabeth; ba, John; bốn, Victor; năm… tại
sao không phải là thanh tra Drew?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.