CÁNH CỬA THỨ 4 - Trang 87

trong căn phòng khóa kín, hay sự tái xuất đầy bí ẩn của con trai một nhà văn
nổi tiếng. Tôi ngờ rằng Arthur có nhiều ảnh hưởng hơn tôi vẫn nghĩ.

Tôi đến gặp Henry vào tối hôm sau. Cậu ta tâm sự hàng giờ liền về nước

Mỹ, về những buối lưu diễn đã dàn dựng cùng với Bob Farr bản sao của
mình, và về sự giống nhau không thế tin nổi giữa họ đã đánh lừa đám đông
một cách ngoạn mục. Tôi hỏi cậu về kế hoạch sau này. “Tôi không biết,
James,” cậu trả lời. “Tôi phải suy nghĩ kĩ đã. Chỉ là ngay bây giờ thì tôi chưa
biết.” Rồi khi tôi nêu ra chủ đề cấm kị về cái chết của Bob thì, “Để sau,
James, để sau đi. Để tôi suy nghĩ đã.”

Và rồi đến buổi tối nổi tiếng đó, buổi tối mà tôi hay bất cứ ai có mặt đều

không bao giờ quên được, đặc biệt là ông chánh thanh tra Drew. Gần một
tuần đã trôi qua từ khi Henry trở về. Thể theo đề nghị của Drew, Arthur đã
tập hợp tất cả những người có liên quan đến vụ việc tại nhà ông vào buổi tối
cuối tháng Mười Một lạnh lẽo ấy. Ngọn lửa cháy lèo xèo trong lò sưởi gần
như chẳng ảnh hưởng là bao tới không khí băng giá của căn phòng. Hơn
nữa, việc Drew dẫn tới hai sĩ quan cảnh sát chẳng khác nào xô nước lạnh
giội vào chúng tôi, đặc biệt là khi họ đứng gác ngay cửa phòng khách, với
mục đích lộ liễu là chắn lối ra.

Vợ chồng Latimer ngồi trên trường kỉ. Alice, mặt tái nhợt, ngồi rúc vào

người chồng trông cũng không được thoải mái là mấy. Ngồi bên phải họ,
John và Elizabeth đang run lên vì mong chờ. Arthur và Victor đã yên vị trên
ghế bành còn Henry và tôi chiếm hai ghế hai bên lò sưởi. Với bờ vai rộng và
eo thon, bạn tôi trông lịch lãm trong bộ com lê nhung màu ghi, nơ bướm và
áo sơ-mi xanh. Nhưng cậu ta lại chống khuỷu tay lên hai đầu gối, chăm
chăm nhìn xuống sàn nhà, và điên cuồng xoay tròn hai ngón cái.

Thanh tra Drew, tay đặt sau lưng, đứng đối mặt với lò sưởi. Ông ta đột

nhiên quay lại, với giọng sang sảng, ông tuyên bố giật gân.

“Thưa quý ông và quý bà, đỉều bí ẩn xung quanh cái chết của Bob Farr sẽ

được làm rõ vào tối nay. Hơn thế nữa, kẻ thủ ác cũng đang có mặt trong
phòng vào lúc này!”

Một cơn rùng mình sợ hãi quét qua căn phòng nhưng không ai lên tiếng.

Drew bình tĩnh châm một điếu thuốc, rít vài lần, và tiếp tục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.