CÁNH ĐỒNG HOANG - Trang 22

Ba Đô từ trên ngọn tràm phóng xuống, lặn theo, vớt đứa nhỏ

lên.

Trao con cho vợ, anh leo lên sạp, mặt giận dữ, không nói

không rằng, anh dang tay tát vợ.

- Coi con vậy đó hả?
Bị một cái tát bất ngờ, nhưng Sáu Xoa không phản ứng. Chị

chỉ bậm môi, và tiếp tục săn sóc con. Chị lau mình thằng nhỏ, thay quần áo,
khơi ngọn lửa, hơ ấm cho con.

Khi thằng con trở lại bình thường, thì cái tát như đã thấm đau,

chị bắt đầu khóc.

Ngồi quay lưng, nhìn ra đồng, nghe tiếng khóc của vợ, Ba Đô

thấy hối hận đến xốn xang. Anh bước xuống xuồng, bơi chiếc xuồng ra xa,
buộc xuồng vào một thân cây tràm nhỏ lẻ loi, quay mặt vào nhà, hút thuốc,
ân hận đến đau khổ.

Ngay đêm đó, sau khi Ba Đô rời nhà đưa khách lên đường như

mọi chuyến giao liên, Sáu Xoa ngồi dậy cuốn mùng, dọn dẹp đồ đạc gọn
gàng. Chị làm, vẻ mặt buồn hiu. Dọn dẹp xong, chị đưa con xuống xuồng,
chống đi. Hai mẹ con với chiếc xuồng giữa đêm mùa nước, trông hiu hắt, lẻ
loi.

*

* *

Đoàn xuồng của Ba Đô đưa đi bị trực thăng vây trong vòng

bay bên cụm tràm thưa. Ngọn đèn của chiếc trực thăng rọi ngay một cái lái
xuồng vừa bị cánh quạt trực thăng quạt bay dề lục bình. Đoàn khách bị lộ,
bắt được mục tiêu, trực thăng vây bắn. Cả đoàn khách hơn hai mươi người
tản ra, đeo theo cây tràm, lặn hụp. Anh Ba Đô có kinh nghiệm hơn, anh
cầm cây sào lặn ra xa, anh cắm cây sào xuống neo, đeo theo nó. Anh vẫn
nằm trong tầm bay nhưng ở đó tách ra khỏi tầm đạn.

Có một người không biết lội, không kinh nghiệm, đã trồi lên

lúc ánh đèn lướt qua.

Chiếc trực thăng sà xuống, họng súng hiện lên trước mắt anh,

đen ngòm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.