- Với Mây, hát vậy là khá lắm đó.
Mây sung sướng quay đi để giấu vẻ thẹn thùa. Tim Mây đập mạnh, mạnh
quá đến độ sợ người khác nghe tiếng tim mình. Mây chạy vội xuống nhà
dưới, lẻn ra sau vườn. Mây vịn tay vào thân cây ngâu để trấn tĩnh. Khi cơn
sung sướng đã qua đi, Mây thừ người ngạc nhiên không hiểu tại sao lời
khen tặng của Văn lại có giá trị đến thế, hơn cả lời khen của Mai, hơn cả
tiếng vỗ tay của khách ngày sinh nhật. Mây ngạc nhiên vì không trả lời
được, không phân tích được những tia hạnh phúc đang chảy mạnh trong
lòng.
* * *
Mây mặc một chiếc áo màu hồng nhạt, óng ánh kết bởi những ngôi sao nhỏ
sáng long lanh. Mái tóc dài đen chảy tràn như một giòng suối êm. Mây
đứng giữa một bãi cỏ xanh. Những cây hoa chen chúc khoe rực rỡ. Mây
đứng mãi trong dáng chờ đợi. Từ đàng xa vọng đến tiếng vỹ cầm réo rắt.
Mây cất tiếng hát. Tiếng hát đua theo gió, vương vít với tiếng đàn. Người
kéo đàn xuất hiện, gương mặt quen thuộc với mái tóc bời bời trong gió, rũ
xuống trán. Và chung quanh hai người bỗng xuất hiện không biết bao nhiêu
là khán giả. Họ đứng nghe trong im lặng. Và khi Mây dứt tiếng, thì những
lời khen tặng vỡ òa trên hàng ngàn cửa miệng. Người đánh đàn vuốt tóc
mỉm cười, đó là Văn. Văn nhìn Mây nhìn thật lâu. Khán giả tản mát. Đầu
Mây cài thêm một vương miện lóng lánh tượng trưng cho giọng hát bằng
vàng. Văn tiến lại sát gần, tay chàng cầm một bó hoa kết bằng hàng trăm
loại hoa tuyệt đẹp. Văn trao cho Mây. Cả hai đi dạo dưới trời chiều…
Mây choàng tỉnh dậy. Giấc mơ còn phảng phất trong trí óc như một chuyện
có thật. Mây nhắm mắt rồi lại mở mắt. Mai vẫn thở đều hòa bên cạnh. Hắt
qua cửa sổ là ánh trăng trong mờ như lọc. Đêm thật yên và mát. Gió động
xôn xao bên ngoài vườn. À, thì ra đó chỉ là giấc mơ. Mây trở mình. Giấc
mơ đẹp quá. Ảnh hưởng tươi đẹp của giấc mơ vẫn còn làm cho Mây sung
sướng. Mà giấc mơ cũng kỳ thật. Má Mây nóng lên. Những ước ao sôi nổi
trong lòng. Nếu những giấc mộng trở thành sự thật nhỉ? Mây ôm gối vào
ngực, nhắm mắt định ngủ tiếp, nhưng giấc mơ đã căng hai mí mắt Mây, xua
tan cơn buồn ngủ. Mây nhớ lại những cử chỉ săn sóc của Văn, lời nói êm