CÁNH GIÓ - Trang 64

Cả Mai cũng ríu rít:
- Tự dưng… mà thôi, đây đông người quá, bác Phong cho cháu đưa chị
Mây sang bên kia.
Ông Tân Phong cười:
- Được chớ, như vậy nói chuyện tiện hơn.
Khi ngồi hẳn ở phòng khách rồi. Mây thấy mình cần phải nói vài lời xin lỗi
bà Tuyết Hoa. Nàng nói:
- Thưa bác, cháu xin lỗi bác vì bữa đi bất chợt đó, nhưng cháu có…
Bà Tuyết Hoa gạt ngang:
- Thôi, cháu đừng thắc mắc. Chuyện đã qua rồi. Khi nào bác cũng coi cháu
như cháu trong nhà…
Mây ngước nhìn bà Tuyết Hoa hàm ơn. Nàng liếc nhìn Văn. Người thanh
niên đó hồn nhiên trước tâm tình của Mây. Tim Mây chợt nhói đau. Phải
rồi, Văn đâu có để ý gì đến Mây, chỉ có Mây đèo bòng. Mình như vậy mà
đòi được một người như vậy yêu sao được.
- Chị đậu hạng mấy vậy chị Mây. Bữa nay chị làm đâu? Học phí của bác
Phong đắt lắm chị ơi.
Mây chợt nhớ đến số tiền học phí đóng để học xong một năm. Hàng tháng,
Mây phải làm những việc gì để đắp vào số tiền đó. Gương mặt Mây tư lự.
Chợt bà Tuyết Hoa nói:
- Hay bác đề nghị là bác chịu cho cháu học phí ở đây. Coi như là học bổng.
Mây bối rối. Đề nghị bất ngờ và hậu hỉ quá. Nhưng khi cơn bối rối đi qua,
Mây suy xét hơn thiệt. Có nên nhận ơn của bà Tuyết Hoa không. Mới nghĩ,
Mây đã thấy ái ngại. Làm ơn thì dễ, nhưng hàm ơn thì khó trả lắm.
- Sao, cháu nghĩ thế nào?
Mây ngẩng đầu cương quyết:
- Thưa bác cháu đủ sức để trả tiền học. Còn cháu cám ơn bác rất nhiều chớ
cháu không dám.
Mặc cho Mai nói, Văn nói, Mây nhất định giữ ý mình. Cuối cùng Văn nói:
- Thôi được rồi, để mẹ nói với bác Phong bớt cho Mây một nửa tiền học.
Còn bây giờ, để mừng Mây, mẹ cho tụi con đi ăn đi.
Không tiện từ chối, Mây đành cười trừ, trong khi Mai ầm ỉ vỗ tay. Trông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.