Anh không phải lo lắng và cũng không phải nói thêm điều gì đâu."
À, jeez, anh chắc chắn như quỷ là sẽ không nói điều gì lúc này, đặc
biệt không phải là, tôi đang muốn hôn cô lần nữa đến chết đi được.
Nó không thật, nụ hôn đó. Okay. Cái đó có lí. Nó không làm anh thấy
vui, nhưng nó có lí.
"Cô có nghĩ Ethan sẽ thấy phiền nếu chúng ta rời đi sớm không?" thay
vì vậy anh hỏi cô.
"Ethan?" cô hỏi.
Anh chửi thề. "Tôi đã gọi cậu ấy là Ethan à? Andy. Ý tôi là Andy.
Chúa ơi, tôi loạn trí rồi."
"Ethan là ai?"
"Nó đã là em trai của tôi," Wes bảo. "Có một số điều ở Andy làm tôi
nhớ đến nó, cô biết không?"
Đã. Anh nhìn thấy trên mặt cô rằng cô nhận ra anh sử dụng từ đã. Dĩ
nhiên là cô nhận ra. Anh có cảm giác cô nhận thấy mọi thứ.
"Chúng ta phải đi xem xem tôi có thể sắp xếp với Amber ngày mai
không," anh bảo cô trước khi cô có thể nói gì hay hỏi câu nào. "Nếu Andy
chưa muốn về, nếu cô chưa muốn về, tôi có thể gọi taxi."
"Tôi cũng muốn về," cô nói. Cô giơ một mảnh áo bơi lên. "Tôi sẽ
mượn một bộ đồ bơi của Amber. Thật là kì cục khi về nhà trong một cái áo
khoác tắm. Tôi sẽ quay lại ngay, okay?"
Cô bước vào phòng thay đồ trong khi anh mang quần áo ướt ra chậu
và cố vắt cho kiệt nước.