CẢNH SÁT ĐẶC NHIỆM TEXAS - Trang 143

- Tôi cũng thế, - anh đáp lại không chút do dự. - Tôi không hề muốn bị

mắc một căn bệnh lây truyền qua đường tình dục.

- Không phải đàn ông nào cũng có suy nghĩ như anh.

Vì anh vẫn nhìn cô chăm chú nên cô cảm thấy bối rối bắt đầu đỏ mặt.

- Cô không thường xuyên đi lại với cánh đàn ông, đúng không?

Cô định chối, nhưng rồi lại thôi. Ánh mắt cô bắt gặp ánh mắt của Marc.

- Không, không thường xuyên. Tinh thần của đàn ông là ẩn ngữ đối với

tôi. Cách suy nghĩ của họ vượt ra khỏi tôi. Và do ngờ vực, tôi cũng kiêng
nhịn... Tôi không muốn bị coi là... gái giang hồ.

Cô nói toạc ra những nói lời đó, như thể là nó có vị đắng vậy.

Đến lượt Marc ngoảnh đầu đi. Những lời chửi rủa của chính anh quay trở

lại trong tâm trí. Anh nghiến chặt hàm răng.

- Anh còn nhớ không? - Cô nói tiếp, ngón tay nắm chặt vào quai túi xách.

- Anh đã rất hùng hồn trong bài phát biểu của mình chống lại những phụ nữ
mà..., anh đã nói như thế nào nhỉ?... là khêu gợi đàn ông, sau đó bỏ rơi họ.

Anh nhăn mặt, một tay đặt trên vô lăng, mắt nhìn thẳng về phía trước.

- Đúng thế, tôi biết. Tôi đã bị sốc, và giận dữ. Trong nhiều năm trời, tôi

đã tin là mình có lý khi để tên khốn nạn bẩn thỉu đó thoát khỏi khó khăn.
Và, bất ngờ tôi thấy mình đối diện với chứng cứ rõ ràng là chính cô mới là
nạn nhân thật sự. Lúc đó, tôi thấy mất thăng bằng..., nhưng...

Anh ngừng lời và kéo vành mũ xuống.

- Nhưng tôi đã sai lầm khi lăng mạ cô, khi rồi bỏ cô mà không nói một

lời nào trong khi chúng ta đã đi chơi với nhau trong một thời gian dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.