CẢNH SÁT ĐẶC NHIỆM TEXAS - Trang 144

- Chúng ta không đi chơi cùng nhau, - cô cải chính bằng một giọng đơn

điệu. - Chỉ có anh dẫn tôi đến những nơi khác nhau. Không hơn.

- Cho đến buổi gặp gỡ cuối cùng của chúng ta thì có lẽ là thế, - anh thì

thầm, lòng ngập tràn một cảm giác kỳ lạ. - Tôi không muốn mắc sai lầm.

- Tất cả mọi người ai cũng có thể phạm sai lầm, tất nhiên là trừ anh, - cô

nói thêm, giọng mỉa mai. - Anh chưa bao giờ phạm sai lầm, đúng không?
Với anh, chỉ có người tốt hoặc người xấu, đen hoặc trắng, không hề có màu
xám, cũng không hề có sắc thái trung gian.

- Tôi làm việc trong ngành cảnh sát từ năm 18 tuổi. Luật pháp là luật

pháp. Chỉ có người tôn trọng pháp luật hay kẻ vi phạm pháp luật mà thôi.

Cô thở dài.

- Đúng, anh có lý. Thôi, tôi đi đây. Tôi sẽ gọi cho anh vào chiều mai.

- Tôi sẽ vắng mặt hầu như suốt cả ngày.

- Như vậy thì tôi sẽ nhắn tin cho anh. - Cô nói và mở cửa xe.

Anh nhìn cô lần cuối và nhận thấy những quầng thâm dưới mắt cô.

- Cô nên nghỉ ngơi đi.

- Tôi vẫn khỏe, Brannon. Không cần phải lo cho tôi.

Cô đóng cửa rồi quay gót, bước về phía khách sạn. Người gác cổng

khách sạn vội vàng mở cửa cho cô. Josie bước vào bên trong mà không hề
nhìn lại phía sau.

Marc cho xe chạy trên phố, trong đầu rối lên vì rất nhiều kỷ niệm. Josie.

Vị ngọt đôi môi của cô. Làn da mượt mà của cô. Tấm thân mềm mại của cô
khi ở trong vòng tay anh. Ma thuật của buổi tối cuối cùng đó trước khi con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.