CẢNH SÁT ĐẶC NHIỆM TEXAS - Trang 190

- Ừm, bánh kẹp nhà làm! - Anh kêu lên, rõ ràng là rất vui.

- Em không cần phải mất nhiều công như thế, Josie ạ... Anh rất thích tài

nấu ăn của em... Anh phải thú nhận với em là anh đã không hề có một bữa
tối thật ngon kể từ khi chúng ta..., kể từ khi chúng ta chia tay nhau. Anh
thường đến nhà em để ăn sáng, em còn nhớ không?

- Em vẫn còn nhớ.

Nét mặt cô trở nên hơi sa sầm lại một chút. Lúc đó, cô cứ tin chắc như

đinh đóng cột là họ sẽ sống cùng nhau. Marc thường hay chọc ghẹo cô, nói
rằng anh rất nóng ruột mong cô dọn đến sống ở nhà anh để hàng sáng anh
được ăn một bữa sáng thật thịnh soạn.

- Anh xin lỗi, - anh thì thầm. - Anh thật là ngu ngốc. Anh không muốn

làm em nhớ lại những kỷ niệm không vui.

- Đó không phải là những kỷ niệm không vui. Thôi anh ngồi xuống đi.

Và quết bơ lên bánh của anh trước khi nó bị nguội mất.

Họ cùng nhau ngồi vào bàn. Trong khi anh gắp đầy đĩa của mình bánh

kẹp, gà và khoai tây rán thì cô chỉ lấy cho mình một chiếc cánh gà.

- Em không đói à? - Anh lo lắng hỏi.

- Không, em không thấy đói lắm. Em vẫn còn cảm thấy hơi buồn nôn...

Hy vọng là món bánh kẹp này ngon. Em đã cuộn bánh chỉ bằng một tay
thôi đấy.

Anh nuốt một miếng bánh.

- Ừm, tuyệt vời!

- Thế thì tốt. Trước đây, anh không bao giờ dành thời gian để ăn uống gì

cả. Anh cứ ăn mãi món bánh mì tay cầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.