CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 192

động vẫn bình thường như mọi ngày. Không, nói cho chính xác là còn
nghiêm túc và luôn trong tình trạng sẵn sàng ứng phó với mọi biến động.
Đó chính là doanh trại quân đội và quân trường Hoàng Gia.

Theo như sắp xếp từ trước, mấy hôm nay chỉ có Phan Huy Ích là phải

chạy đôn chạy đáo, chuẩn bị mọi thứ cho bản hiệp ước với Anh Cát Lợi.
Các thành viên còn lại trong sứ bộ và du học sinh Đại Việt có thể tự do vui
chơi, thụ hưởng những ngày thảnh thơi còn lại trước khi lao vào công việc.

Không như mọ người, Bàn không muốn có thời gian nghỉ. Không hiểu

sao hình bóng của người con gái tên Sophia ấy cứ lởn vởn trong đầu. Anh
muốn tìm đến một việc gì đó để tạm quên đi. Suy nghĩ hồi lâu, anh chọn ra
cho mình mục tiêu thích hợp: Quân trường Hoàng Gia. Đến đây, anh sẽ có
dịp quan sát cách thức huấn luyện của binh sĩ và thấy được sự phối hợp tác
chiến. Nghĩ là làm, Bàn thay trang phục rồi rảo bước đến nhà tướng quân
Mã Kim Đa – từ đoạn này trở đi xin phép gọi ông theo đúng tên tiếng Anh
là Mark Downing.

- Ồ, Ngài không tranh thủ mấy ngày này để làm quen London sao? –

Downing hỏi.

- Tôi không có tâm trạng nghỉ ngơi, Downing ạ. Tôi đến London ngoài

việc thiết lập bang giao thì việc học hỏi tri thức là điều duy nhất. Trong
mấy ngày này, chỉ có quân đội là luôn bận rộn. Ông không phiền nếu tôi
muốn nhờ ông giúp đỡ đến tham quan Quân trường Hoàng Gia chứ?

- Ngài có hứng thú đối với quân đội à? Theo tôi hiểu thì Ngài vốn không

có hứng thú mấy đối với chiến tranh.

- Ông lầm rồi. Ông có biết, ngoài là một Vương gia, tôi còn là một vị

tướng ở sa trường không? Gia quy của chúng tôi là mọi thành viên trong
gia tộc, bất kể là nam hay nữ đều phải phục vụ trong quân đội. Mấy anh em
chúng tôi, trừ những người còn nhỏ, chưa đến mười lăm thì phải bắt buộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.