CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 193

vào quân trường để học tập. Như anh tôi thì theo cha chinh chiến từ ngày
mới mười ba, tôi cũng đi theo Đô đốc Tuyết được năm năm.

- Ngài muốn xem gì ở quân trường? Ngài cũng hiểu những gì gọi là bí

mật quân sự thì không phép được tiết lộ.

- Tôi muốn học hỏi. Những gì có lợi cho đất nước, tôi đều muốn học. Ví

như cách phối hợp giữa các loại binh. Theo như những gì ông nói lúc trước,
quân đội Hoàng Gia không có số lượng lớn, áp đảo kẻ thù nhưng luôn
chiến thắng. Ông cũng biết, ở phương Đông, nhà Thanh và những triều đại
trước đều áp dụng chiến thuật “biển người” để càn quét khắp nơi. Nước Đại
Việt chúng tôi dân ít, vóc người lại nhỏ thó. Nếu có chiến sự nổ ra, người
phương Bắc chỉ cần giẫm chân cũng có thể đưa ra hai mươi, ba mươi vạn
lính xâm lăng, trong khi chúng tôi cùng lắm cũng chỉ đạt đến con số ba
mươi. Sau chiến tranh thì con số đó cũng chỉ còn lại một nửa. Ấy là nói
chúng tôi chiến thắng. Bằng ngược lại, … - Thôi được rồi, tôi sẽ xin phép
nhà Vua. À, sao tôi lại không nghĩ đến Thái tử nhỉ. Ngài chờ một lát, chúng
ta đến điện Buckingham ngay sau khi tôi thay đồ.

Khoảng nửa tiếng sau, cả hai đã có mặt ở cung điện. Đón tiếp Bàn là

Augustus với nụ cười cố hữu trên môi.

- Ngọn gió nào đưa Ngài đến đây thế Thân vương?

- Ồ, xin Ngài cứ gọi tôi là Jack và chúng ta cũng thay đổi cách xưng hô

cho thuận tiện và gần gũi hơn. Tôi đến quấy rầy quả là vì có việc.

Đoạn, Bàn nhắc lại mục đích của mình. Anh cho biết cải tổ quân đội

nước nhà là trăn trở lớn nhất của mấy anh em nhà mình.

- Vấn đề này nói khó cũng không khó, dễ cũng không phải. Chỉ có quân

nhân mới được phép ra vào Quân trường. Để tôi nghĩ xem.

Suy nghĩ một lúc lâu, Augustus đã tìm ra cách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.