CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 202

- Mấy ngày nay, cha thần phải lo liệu việc thương thảo với Anh Cát Lợi

nên việc lập danh sách do thần và Phạm Thái lo liệu. Mọi việc đã phân định
xong cả rồi, kính mong Vương gia quá mục.

- Không cần đâu, anh nói sơ qua đi.

- Thưa Vương gia, số người trong nhóm ba trăm, cộng thêm thần nữa

sau khi đến được Anh Cát Lợi chỉ còn hai trăm năm mươi bốn người.
Trong đó, có một phần ba sẽ theo học ở trường Oxford, một phần ba sẽ đi
học ở các xưởng dệt, đóng tàu, luyện chế thép, y dược. Một phần ba còn lại
sẽ học việc tại các hãng buôn.

- Ta còn muốn lọc ra một nhóm nhỏ nữa để làm công tác thám báo.

Đương nhiên, càng bí mật càng tốt.

Sau khi mọi người họp xong, bản phân chia công tác lại được chỉnh lý

một phen. Hài lòng với những gì đang diễn ra, Bàn bảo mọi người qua về
nghỉ ngơi chuẩn bị cho ngày sau làm việc.

Hai ngày sau, Bàn có mặt ở Quân trường Hoàng gia ở ngoại thành

London. Hôm nay, nhìn anh chẳng khác nào một người lính Anh Cát Lợi
với bộ quân phục màu đỏ, đội nón đen, lưng giắt theo thanh kiếm lưỡi nhỏ.
Có khác chăng đó là về chiều cao, Bàn quá “lùn” so với những người lính
khác. Tuy thế, anh cũng không lấy làm xấu hổ, khác hẳn với tình cảnh ở
đêm dạ vũ hôm trước. Ấy là nhờ đêm qua anh vô tình nhớ lại một câu nói
mà Toản đã dặn dò trước khi xuất dương “Anh đừng lấy làm hổ thẹn vì
chiều cao của mình. Em nhớ có một người Phú Lang Sa nói thế này ‘Trí tuệ
của một con người được tính bằng khoảng cách từ vầng trán đến bầu trời’,
người nói là một người rất thấp”. Bàn thật không biết, người mà Toản nhắc
tới chính là Napoleon Bonaparte, Hoàng đế nước Pháp sau này.

Bước vào phòng chỉ huy, người tiếp đón anh là một Trung sĩ có tên

William.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.