CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 250

còn có thể cho là may mắn, đằng này lại tới ba chiếc. Chưa hết, trong lúc
dầu sôi lửa bỏng, các Ngài có đủ tỉnh táo cho quân rút đi, để lại một nhóm
nhỏ chặn đường, hủy đại bác, hủy cầu hay không?

Mọi người trong phòng rơi vào trầm mặc. Câu chất vấn của Cảnh quá

đúng, nếu đổi Bàn là họ, chắc gì họ làm được như chàng Thiếu tá trẻ kia.

- Thế thì theo Thiếu tá, chúng ta phải làm gì đây? - Tướng Duhesme

hỏi.

- Hiện thời, Tổng tài đang tiến hành đàn phán với Áo ở Leoben, giờ này

chắc cũng xong rồi. Theo đó, chúng ta sẽ lấy sông Rhine làm ranh giới tạm
thời. Vậy nếu chúng ta tiếp tục đánh cũng chẳng để làm gì. Cứ thủ chắc ở
đây thôi.

- Hừ! - Moreau đập bàn nói - Bonaparte chỉ là một thằng lõi con. Y chỉ

muốn tranh công thôi. Y sợ chúng ta nổi trội so với y.

- Đúng vậy - Vandamme ủng hộ. - Chưa đầu ba mươi đã được phong

làm tướng. Trẻ con háo thắng, muốn tranh công thôi. Chúng ta cứ tiếp tục
đánh. Dù là hiệp ước được ký kết, chúng ta cũng làm quân Áo không thể
gượng dậy nổi trong thời gian ngắn.

- Thiếu tá nếu e ngại thì cứ đứng ngoài - tướng Duhesme tiếp lời. - Vả

lại, Ngài là người của Bonaparte nên không cần tham gia cùng chúng ta.

- Đúng vậy, Thiếu tá cứ đứng ngoài. Tôi nghĩ Ngài có thể về nghỉ ngơi

được rồi. - Moreau lại thẳng thừng hơn.

Không chờ đến lúc phải bị mời đi lần thứ hai, Cảnh bước nhanh ra

ngoài. Cậu vừa đi, vừa lắc đầu ngao ngán. "Hoá ra nội bộ tướng lĩnh Pháp
chia rẽ sâu sắc như vậy. Hừ các người không nghe ta thì chết cũng đừng có
hối".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.