CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 269

À, nhắc đến Phạm Thái, cũng nên nói đến nhóm du học sinh đầu tiên.

Hiện nay hơn ba phần tư đã hoàn thành các khóa học. Phải công nhận,
người Việt dù đi đâu, ở thời đại nào cũng là những người cần cù, chịu khó
và hết sức thông minh, chính các vị Giáo sư hướng dẫn họ phải nhận xét
như thế. Hôm nay, nhân dịp đoàn sứ bộ đến thăm Anh Cát Lợi, họ cũng
được triệu tập về.

- Nói như cậu chỉ đúng một phần thôi, cậu Thái ạ – Bàn nói tiếp. Sở dĩ

tôi muốn tạo dựng uy tín chính là để chúng ta nhận được nhiều sự ủng hộ
hơn từ không những là người Anh Cát Lợi mà kể cả các nước khác nữa.
Đặc biệt nhất là gần đây tôi được gặp mặt Thái tử Charles của nước Áo. So
với người Anh, có thể họ không bằng, nhưng nói chung, nếu họ là đối thủ
của Đại Việt ta thì hết bảy phần chúng ta không có cơ hội thắng.

- Họ thật sự mạnh mẽ như vậy à? – Đô đốc Tuyết dù sao cũng là một võ

tướng nên ông xem ra rất quan tâm.

- Đúng vậy – Bàn tiếp. – Chỉ là họ không có mưu mẹo như người Á

Đông chúng ta thôi. Chiến tranh thời này, họ không còn dùng cung kiếm
nữa mà hoàn toàn dùng súng ống. Có mối quan hệ tốt, sau này chúng ta có
thể bán súng cho họ. Đương nhiên không thể là loại tốt nhất.

Phan Huy Ích cũng tỏ ra đồng tình:

- Có lý. Đây chính là một mỏ vàng. Hơn nữa, như trước đây Vương gia

có nói với thần, rằng Ngài muốn tìm hiểu cách vận hành của quân đội Anh
Cát Lợi.

- Đúng vậy, ở đây tôi có ghi ra một bản tổng kết. Nhân có Đô đốc Tuyết

và anh hai, tôi cũng xin chuyển lại. Các vị về trước, cứ tiếp tục nghiên cứu
và cải tiến quân đội của chúng ta cho phù hợp.

Bàn đưa cho Tuyết một cuốn sổ tay. Sau đó, như nhớ ra chuyện gì, anh

lại nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.