CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 275

Tiếp đón hai anh em là Arthur trong bộ trang phục đơn giản, mái tóc cắt

ngắn, trái ngược hẳn với ông anh Hầu tước với bộ tóc giả dành cho giới
quý tộc trên đầu. Arthur dẫn họ ra vườn sau, hôm nay nhà Wellesley tổ
chức tiệc thịt nướng ngoài trời. Vị đại tá của chúng ta giới thiệu cho Thuỳ
ba người anh của mình:

- Ngài Thân vương...

- Ngài cứ gọi tôi là William được rồi, Thuỳ ngắt lời.

- Được rồi, William. Đây là các anh tôi, Hầu tước Wellesley Ngài biết

rồi. Bên trái là Nam tước Maryborough và Nam tước Cowley.

Hầu tước Wellesley bước đến bắt tay và nói với Thùy:

- William, rất hân hạnh được biết Ngài. Hôm trước tôi có xem Ngài biểu

diễn kỹ thuật bắn của Ngài. Thứ cho tôi nói thẳng, tôi không tin là với một
người khác, viên đạn có thể bay chính xác đến thế.

- Ngài nói đúng, nhưng ở đây chúng ta phải loại trừ Ngài Đại tá đây.

Chẳng phải Ngài ấy bắn còn chính xác hơn tôi hay sao?

Arthur đang suy nghĩ điều gì chợt giật mình khi nghe Thùy nhắc đến:

- À, đó chỉ nhờ vào kinh nghiệm thôi – anh trả lời. – Nhưng theo tôi

được biết, binh sĩ nước ngoài vẫn chưa sử dụng súng nhiều, họ quen với
gươm giáo hơn. Vì thế, tôi chắc là họ cũng không bắn tốt được như Ngài
đâu.

- Ngài nói vừa đúng, vừa chưa đúng, Arthur ạ. Đúng là binh sĩ của

chúng tôi vẫn còn sử dụng gươm giáo, nhưng không lâu nữa, có lẽ là trong
năm sau, chúng tôi sẽ thay đổi tất cả, chuyển sang dùng súng toàn bộ. Còn
về độ chính xác khi bắn, thiết nghĩ cũng nói cho các Ngài hiểu rõ. Chúng
tôi cho binh sĩ học võ. Thứ nhất là để giết chết kẻ thù, thứ nữa là để tăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.