CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 278

- Tốt, tốt lắm. Tôi sẽ bàn lại việc này với nhà vua. Về việc này nữa, mỗi

năm các anh có thể sản xuất được bao nhiêu cây súng loại này?

- Chúng tôi sản xuất trên một “dây truyền” với quy mô khá lớn. Thế nên

mỗi tháng có thể cho ra được khoảng mười nghìn cây chỉ với một công
xưởng duy nhất. Nếu như tận lực của cả ba công xưởng hiện có thì số
lượng chắc cũng tầm khoảng ba mươi nghìn. Năm vừa rồi, ngoài số súng
cấp cho binh sĩ của mình, chúng tôi còn lưu kho khoảng một trăm nghìn
cây súng như vậy.

- Thế thì tốt quá – Hầu tước Wellesley hào hứng. – Nếu có thể, chúng

tôi sẽ thu mua hết toàn bộ số súng này.

- Một điều nữa, anh Wellesley. Chúng tôi có dự định bán chúng cho một

số quốc gia ở Châu Âu, đương nhiên vẫn nằm trong liên minh của chúng ta
thôi và giá cả phải cao hơn các anh khoảng mười phần trăm.

- Việc này hãy để em tôi, Nam tước Maryborough lo liệu, cậu ta là một

thương buôn chính cống đấy nhé. Có điều, các anh hãy trao cho chúng tôi
quyền phân phối chính thức và độc quyền, giá cả có thể tăng thêm năm đến
mười phần trăm.

- Việc này không thành vấn đề. Với tư cách là một người được nhà vua

trao cho nhiệm vụ đàm phán về việc này, tôi có thể ký kết một hiệp ước với
các anh. Tuy nhiên, trong hiệp ước, chúng tôi chỉ để giá trị ở mức mười
phần trăm thôi, việc nâng lên bao nhiêu thì tùy các anh.

Bữa tiệc kết thúc trong vui vẻ, ai cũng đều đạt được mục đích của mình.

Hai anh em Thùy quay trở về và bàn bạc với những người khác trong đoàn
về việc này. Ngày hôm sau, Hầu tước Welling ton báo cáo việc này với
George III và được nhà vua đồng ý trao toàn quyền đàm phán, kể cả việc
trở thành nhà phân phối cho Đại Việt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.