CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 376

CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN

CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN

Ngô Thu

Ngô Thu

Chương 50

Chương 50

Người Phú Lang Sa Tấn Công

Người Phú Lang Sa Tấn Công

T

rời buồn trời tiếc thương ai Mà sầu đổ lệ bi ai xuống trần Thanh Gia

Định hôm nay nhuốm một màu tang thương. Vị thành chủ trẻ tuổi, tài cao
vang đang hôm nay đã từ giã cõi đời. Anh ra đi bỏ lai vợ cùng hai đứa con
thơ. Vậy là Nguyễn Phúc Cảnh đã ra đi vào ngày 20 tháng 3 năm 1801
mang theo nhiều tiếc thương. Người có khả năng kìm chế sự xâm phạm của
người Phú Lang Sa nay đã không còn.

Người chủ trì tang sự cho Cảnh là Hộ bộ Tham tri Trịnh Hoài Đức,

người được anh ủy thác từ trước. Sự ra đi của Cảnh cho dù đã được dự báo
từ trước nhưng trong tâm khảm ông ít nhiều cũng có chút bàng hoàng và
tiếc nuối. Ông lại còn rất ngạc nhiên khi vị Thái tử trẻ căn dặn phải chủ
động gây hấn với người Phú Lang Sa. Lý do lại hết sức kỳ lạ, đó là để cầu
viện nhà Tây Sơn. Ông vô cùng ngạc nhiên khi việc gây hấn này lại là sự
cầu viện. Ông dù đã đoán trước rằng đại thế nhà Việt Nam đã mất, sự sụp
đổ sẽ đến trong sớm tối và mặc dù nhà Tây Sơn thế rất mạnh nhưng chẳng
lẽ họ không chịu cảnh thương gân động cốt sau một hồi quyết chiến với
đoàn quân của Hoàng thượng hay sao? Lẽ nào đang trong lúc dầu sôi lửa
bỏng thế này mà họ chấp nhận vượt hàng trăm cây số để đến đây giải nguy
cho Gia Định hay sao? Và còn nhiều, rất nhiều điều nữa mà ông không thể
lý giải nổi.

Trịnh Hoài Đức nhớ như in buổi nói chuyện cuối cùng với Cảnh hai

ngày trước. Cảnh bảo ông không được đụng đến bất cứ vật gì trong phòng,
lại phải mang khăn che mặt. Các cánh cửa sổ cũng được đóng kín, trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.