CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 385

nhanh. Chuẩn Đô đốc Jannier cho đoàn thuyền của mình cắt đầu và vòng
qua đối phương theo hình chữ U.

Tình hình của chiến thuyền Việt Nam lúc này rất nguy cấp. Thuyền giặc

đã vòng qua ở phía đầu tức là họ không thể di chuyển được nữa. Mỗi chiến
thuyền lúc này bị kẹp giữa hai chiếc của đối phương. Họ liên tục bị oanh
tạc từ hai phía trong tầm gần trong khi những khẩu đại bác trên bờ không
dám bắn tiếp, sợ đạn lạc trúng người của mình.

Từng chiếc, từng chiếc chiến thuyền Việt Nam bắt đầu từ trước đến sau

dần chìm xuống biển. Tiếng người kêu la, than khóc vang trời. Đứng ở trên
bờ nhìn ra, gương mặt Trịnh Hoài Đức như già đi hàng chục tuổi. Nước
mắt ông lã chã rơi. "Hết rồi! Thua mất rồi! Bài tính của Thái tử vậy là
không còn linh nghiệm nữa". Đoàn chiến thuyền sau đợt công phá lần trước
chỉ còn bảy mươi chiếc giờ cũng rơi rụng dần. Sáu mươi chín, sáu mươi
lăm, sáu mươi, năm mươi ba, số lượng thuyền cứ thế giảm dần.

Đang lúc buồn rầu, lo lắng, một người lính hớt hải chạy vào trình tấu:

- Bẩm Tham tri đại nhân! Từ trên vọng hải đài ở Vũng Tàu, chúng ta

quan sát thấy có một đoàn chiến thuyền đang tiến đến từ hướng Bắc.

- Các ngươi có xem thấy cờ hiệu không?

- Dạ, là cờ của ta.

Trịnh Hoài Đức thoáng thất vọng. Vậy là nhà Tây Sơn không đến rồi.

- Còn nữa, thưa đại nhân. Đoàn thuyền của ta chỉ có vài chiếc, theo sau

là một đoàn lớn hơn nhiều của giặc Nguỵ. Hai đoàn này ở rất xa. Muốn về
đến đây chắc cũng phải mất một ngày.

- Thế sao? Còn gì nữa không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.