CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 398

- Thượng tướng quân Đặng Văn Long là cha tôi.

Lúc này, có một người chạy vào:

- Bẩm báo Vương gia. Người đã được đưa đến. Và ngoài ra, còn có Phó

Tư lệnh Quân đoàn hai, Chuẩn tướng, Bình An Hầu Nguyễn Văn Bảo đến
gặp.

- Anh ta cũng đến ư? Mau mời vào.

Nguyễn Văn Bảo là ai mà Bàn phải gọi là anh? Hóa ra, Bảo không phải

ai khác mà là con của Thái Đức Hoàng Đế Nguyễn Nhạc. Nhớ năm xưa,
khi Nguyễn Ánh kéo quân vào đánh Quy Nhơn với trận đại chiến trên đầm
Thị Nại, Nguyễn Văn Bảo hay còn gọi là Nguyễn Bảo vì tị hiềm mà không
cầu viện Phú Xuân. Anh ta còn chống đối Quang Toản mấy bận, lại còn
từng cầu viện Nguyễn Ánh. Sau cái chết của cha, anh đã từng rất phẫn hận,
thề một mai sẽ giết chết Toản. Nếu như không có sự xuất hiện của Toản hay
chính xác hơn là David Ho làm thay đổi dòng chảy lịch sử, Bảo đã bị chính
vua Cảnh Thịnh sai Trần Quang Diệu dìm nước đến chết.

Quang Toản lúc này không còn phải là vị vua trong lịch sử, nghĩ đến

tình máu mủ và cũng vì muốn tận dụng tài năng của Bảo, anh khi đó đã tha
chết. Không những thế, Toản lại giao anh ta cho Trần Quang Diệu lúc đó
còn là Đô đốc dạy dỗ. Qua mấy năm thời gian, cùng với sự tận tâm dạy dỗ
của vị chiến tướng tài ba cùng sự khoan hồng và lòng yêu mến của Toản,
Bảo đã dần thay đổi định kiến của mình. Anh cũng không còn hận dòng thứ
của vua Quang Trung nữa. Anh nhanh chóng chứng tỏ được thực tài của
mình khi cùng thầy chinh chiến bảo vệ bờ cõi. Nổi bật nhất là việc anh
cùng Đô đốc Lộc tiến lên bình định Thượng Lào và dẹp yên biên giới Miến
Điện. Vì mến tài và cũng không có con trai, chính nữ tướng Bùi Thị Xuân
khuyên chồng nhận Bảo làm nghĩa tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.