CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 431

- Bệ hạ cho ngồi thì ông cứ ngồi, mắc chi phải thắc mắc? - Người lên

tiếng là Võ Tánh. Ông là một vị võ tướng nổi tiếng bộc trực và trung thành.
Bởi thế, ông không ngại gì phản bác Khánh. Nói thật, ngày trước, nếu như
không phải chính Gia Long nhường ngôi thì dù cho có bị kề đao lên cổ, ông
cũng không theo về với Toản.

- Nhưng đó là tục lệ tổ truyền, chúng ta phải giữ - Khánh đáp trả.

Ở trên bệ rồng nhìn xuống, Toản mỉm cười rồi nhẹ nhàng nói:

- Hai vị Khanh gia không cần tranh cãi. Trẫm cám ơn Võ Tánh tướng

quân. Còn Khánh đại nhân. Ngài nói phải, tục lệ tổ truyền là phải giữ.
Nhưng tục lệ này là ai truyền? Không phải là người Trung Hoa sao? Trẫm
không muốn chúng ta mãi cứ phải lệ thuộc vào họ. Việt Nam là của người
Việt, chúng ta cũng có phong tục tập quán riêng, cớ gì phải theo họ. Trẫm
muốn từ nay phải xoá bỏ toàn bộ.

Phải nói bá quan, kể cả Nguyễn Ánh ở trên cao cũng lộ rõ vẻ ngạc

nhiên. Họ quay nhìn nhau mà tranh luận. Một lát sau, chính Nguyễn Ánh
lên tiếng:

- Các vị Khanh gia không cần phải nghị luận nữa. Trẫm thấy Hoàng

thượng nói phải lắm. Ngày Trẫm còn tại vị, Trẫm vẫn luôn canh cánh điều
này. Ngày xưa ta phải theo tục lệ như họ bởi vì chúng ta yếu hơn họ. Ngày
nay đã khác, Trẫm không nói ta đã mạnh hơn họ nhưng nếu song phương
giao chiến, chưa chắc hươu chết về tay ai.

- Thần nhi cảm ơn nghĩa phụ hiểu thấu lòng con.

Toản chắp tay thi lễ với Ánh. Cả triều thần lúc này cũng đã bình tâm.

Lời nói của Ánh đã đánh thức lòng tự tôn dân tộc, hình tâm trong tâm khảm
của họ. Lê Quang Định là người đầu tiên ứng lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.