CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 462

không mấy mặn mà. Anh cố tình cho Ngô Hùng Quang ngồi đợi trong Thư
phòng cả buổi trời vẫn chưa xuất hiện. Chỉ có tiểu Thái, anh chàng Thái
giám hầu cận Toản từ những ngày đầu anh đến với thế giới này là xăng xái
tiếp đón. Đây thực ra chính là sự xếp đặt của Toản. Anh muốn thông qua
tiểu Thái để xem thử thái độ của Ngô Hùng Quang thế nào. Xem ra, y đã
mất kiên nhẫn lắm rồi, tiểu Thái nói:

- Sứ giả đại nhân, ngài hãy dùng thêm tách trà này. Có lẽ, Hoàng thượng

chắc cũng đã xong việc và đang trên đường đến đây.

“Xoảng” tách trà trên tay tiểu Thái bị Quang hất xuống. Y giận dữ hét:

- Đợi… đợi… Đây là chén trà thứ mười rồi. Thế mà Hoàng thượng của

ngươi còn chưa thèm tới. Bận gì thì bận. Nên nhớ, Thiên triều là quan trọng
nhất. Cút, mau đi tìm An Nam Vương của nhà ngươi. Bảo hắn lết đến đây
gặp ta.

- Sứ giả đại nhân. Dù gì thì việc nước cũng quan trọng. Ngài hãy nghĩ

tình lân bang mà bớt giận.

- Cái gì mà lân bang? Các ngươi chỉ là lũ man di. Xứng làm lân bang

ngang hàng với Thiên triều chúng ta sao? Mau bảo hắn đến đây gặp ta, dập
đầu mà tạ tội.

Đúng lúc này, có tiếng nói phát ra từ bên ngoài thư phòng:

- Cái gì mà man di? Cái gì mà dập đầu tạ tội? Người đâu! Đem hắn ra

đánh hai mươi trượng cho trẫm.

- Dạ! Bệ hạ!

Thì ra người tới chính là Toản. Anh không ngần ngại mà sai người đè

Ngô Hùng Quang ra đánh hai mươi trượng rõ đau. Ngô Hùng Quang dù là
một võ tướng nhưng làm cách nào cũng không thể thoát khỏi bốn tên binh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.