CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 479

sở cũng dành ra mười lăm phút đồng hồ vào mỗi sáng sớm để cầu nguyện
tại nơi làm việc.

Đã bốn ngày trôi qua mà vẫn chưa có tin tức tốt lành nào được truyền

ra. Cuộc hội chẩn lớn cũng đã qua nhưng không một ai có thể đoán định
được căn bệnh này là gì. Nhà vua hôn mê đến nay đã bước sang ngày thứ
sáu. Ai nấy đều cảm thấy lo lắng trong lòng không yên. Cả nước chìm
trong một không khí ảm đạm.

Như thế, lẽ nào căn bệnh của Toản quả thật nghiêm trọng đến thế sao?

Tại sao cơn đột quỵ lại không chọn lúc nào mà lại đến ngay lúc này? Đây là
thời điểm then chốt, quyết định sự tồn tại của cả một vương triều hưng
thịnh khi mà người Phương Bắc đang lăm le, dòm ngó. Lẽ nào Toản cũng
giống như Quang Trung Hoàng đế năm xưa nằm xuống ngay trong thời
điểm mấu chốt nhất?

Hoặc dã đây chỉ là một mưu kế? Nếu thế thì nó rõ ràng đã rất thành

công. Nhưng mưu kế nào mà lại phải lấy sinh mạng của nhà vua để thực
hiện. Làm như thế lẽ nào Toản không sợ mình sẽ có điềm gỡ sao? Và Toản
làm thế để làm gì?

…………… Tử Cấm Thành, Bắc Kinh, Đại Thanh triều.

“Thánh thượng giá lâm!”

“Ngô Hoàng vạn tuế… vạn tuế… vạn vạn tuế!”

“Các vị ái khanh! Hãy bình thân!”

Đây là buổi thượng triều của Gia Khánh Hoàng đế sau khi Ngô Hùng

Quang cùng đoàn sứ giả trở về đến Bắc Kinh. Đó cũng chính là ngày tám
tháng mười một theo Dương lịch. Trước đó một ngày, Gia Khánh đã vô
cùng tức tối khi triệu kiến Ngô Hùng Quang ở điện Càn Thanh. Cái tách
uống trà yêu thích cũng bị ông quẳng mạnh xuống đất, vỡ nát. Phải nói, từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.