CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 551

- Bệ hạ! Đây là bác sĩ Robert Darwin, bác sĩ người Anh Cát Lợi.

“Robert Darwin? Cái tên này không có nổi tiếng nhưng mà mình nghe ở

đâu rồi thì phải. Robert... Robert... Darwin... Dar... Phải rồi. Ông ta là cha
của nhà bác học thiên tài Charles Darwin”. Toản ngẫm nghĩ rồi chợt giật
mình nghĩ ra. Anh hỏi Darwin:

- Bác sĩ có phải có một người con tên Charles phải không?

- Vâng... Vâng... Bệ hạ! Ngài biết việc này sao? Cháu nó mới hơn một

tuổi, lại đang ở London. Lẽ nào ngài biết được?

- Ha... Ha... – Toản phá lên cười, vậy là con cháu anh có hy vọng rồi. –

Không có gì. Trẫm chẳng qua nằm mộng mới biết vậy thôi. Bác sĩ đừng để
bụng. Hãy tin trẫm, dành cho cậu bé sự giáo dục tốt nhất. Tương lai cậu sẽ
là một vĩ nhân được cả thế giới phải ngã mũ đó.

- Bệ hạ! Cám ơn ngài chúc phúc. Đó là điều mà cha mẹ nào cũng phải

làm mà.

- Bác sĩ! Ông không cần phải quá khiêm tốn. Ông nội cậu bé cũng là

một nhà khoa học nổi tiếng nữa kia mà. Thôi, không nói việc này nữa.
Quay lại bệnh tình của trẫm, nếu trẫm nói mình không còn sống được bao
nữa. Hai vị có tin không?

- Bệ hạ! Thứ cho lão thần nói thẳng – Hồ Đắc Duy nói. – Nếu trong

trường hợp khác, thần không dám nói thẳng. Nhưng nay Bệ hạ đã biết rõ
bệnh tình. Nói thật, theo thần đoán, bệ hạ còn chưa đến hai năm nữa. Tiên
đế ngày xưa cũng vậy.

- Bệ hạ! – Robert hỏi – Lẽ nào ngài biết rõ căn bệnh này?

- Đúng vậy. Trẫm biết rõ. Bệnh này có tên gọi “Hẹp van tim” và mang

tính di truyền. Trẫm e là con cháu trẫm cũng mang mầm bệnh. Chỉ có Tây y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.