CẢNH THỊNH ĐẾ TÂN TRUYỆN - Trang 75

Đột nhiên, sau lưng Nguyễn Ánh cảm thấy nóng rát. Tiếng đại pháo lại

nổ vang rền. “Quân ta chưa rút đến nơi an toàn mà. Tại sao chiến thuyền
khai hỏa quá sớm như vậy?”

Ngoái đầu lại phía sau, Ánh bàng hoàng khụy ngã. “Cháy… cháy… rồi.

Tại sao? Chiến thuyền của ta. Niềm kiêu hãnh của ta”

Số là trong lúc Ánh mãi mê tấn công, Vannier và Nguyễn Văn Thắng

được lệnh cho chiến thuyền neo đậu ở đầm Thị Nai, đại bác phải sẵn sàng
yểm trợ cho toàn quân nếu như tình hình chuyển biến xấu. Chính vì thế,
mặt nước đầm Thị Nại lúc này có lúc nhúc những chiến thuyền. Chúng
chen chúc đậu gần nhau. Nhìn từ trên không, đầm Thị Nại như đang được
lấp đầy bằng một chiếc bè gỗ khổng lồ.

Lại nói, từ ngoài khơi, Đô đốc Dũng nhận thấy được đây là thời cơ

không thể tốt hơn. Ông cho các khẩu hải pháo phối hợp với đại bác trên
những chiến thuyền nhỏ vùi dập đối phương. Lửa cháy ngút trời. Hầu như
toàn bộ chiến thuyền của Ánh chìm trong biển lửa. Đây có lẽ là trận thủy
chiến dễ dàng nhất đời ông.

Nhìn thấy tình hình, Nguyễn Ánh biết đại thế đã mất. Y ra lệnh mở

đường máu chạy về đầm Thị Nại, lên chiến thuyền chạy trốn. Thuyền địch
đứng ở ngoài xa chắc cũng không kịp áp sát.

Nguyễn Ánh lúc này cùng Hoàng tử Cảnh, Nguyễn Huỳnh Đức và

Nguyễn Văn Thành dẫn tàn quân gần ba nghìn người chạy vội lên thuyền.
Hai chiếc chiến thuyền Hy Vọng và Thắng Lợi lúc này đã chìm nghỉm.
Vannier và Nguyễn Văn Thắng điều khiển soái thuyền Phụng cập sát bờ
đón Nguyễn Ánh rồi dong buồm chạy trốn.

Tiếng reo hò khải hoàn lúc này vang dội trong khắp thành Quy Nhơn.

Nguyễn Ánh đại bại, đem theo bốn mươi ba chiến thuyền cùng hơn hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.