vàng ấm sực, hé mắt nhìn vị khách mới vào. Người trông coi phòng dịch vụ
internet vội vã mở rộng cửa, cúi chào, nụ cười ngưng đọng. Máy lập tức nối
mạng. Một vài tin tức quan trọng về hoạt động của các phòng tranh của
Vinh trong thời gian anh cùng người vợ mới cưới đi hưởng tuần trăng mật
ở vùng núi phía Bắc. Anh hồi đáp thư đặt mua tranh, câu chữ ngắn gọn,
mềm mỏng nhưng chính xác. Khi xóa thư quảng cáo, đột nhiên mắt anh
dừng lại ở địa chỉ lạ gửi đi hơn một tuần. San cho biết đã trở về nước sau 5
năm ra nước ngoài học tập. Gần đây, cô theo dõi trên net các thông tin mới
về anh. Cảm giác ngạt thở thoáng qua. Người trông phòng máy mang đến
cho anh cốc trả nóng.
- Anh nhận tin tức khó chịu?
- Gần như vậy - Vinh đáp khẽ - Tôi sẽ cố gắng tránh phiền toái.
- Vì một phụ nữ?
Vinh im lặng. Người trung niên trong bộ áo sọc cúi nhìn anh, chợt nhận
xét:
- Dù là người nước ngoài nhưng vợ anh trông thật dễ thương. Đây là một
mùa đông đẹp. Chớ nên phí thời gian vào các dằn vặt không đáng.
- Tôi hiểu.
- Hãy cùng vợ ở lại thị trấn này thêm vài ngày. Cuối tuần đỉnh núi hẳn sẽ
có tuyết. Nhiệt độ đang xuống thấp dần. Hiếm khi được vậy.
Vinh cảm ơn vì cốc trà xanh và những lời khuyên tốt. Anh trở về căn nhà
nghỉ riêng biệt. Cửa sổ vẫn mở. Aki thức. Màn hình chiếu những cảnh cuối
bộ phim. Đàn ngựa cuồng nộ phóng trên thảo nguyên, cất tiếng hí chói tai.
Người đàn ông khoác súng tuyệt vọng đi về phía đường chân trời. Các
dòng chữ hiện trên nền trời xanh hoang dã. "Tên phim là gì vậy?" - Vinh hạ
ánh sáng đèn ngủ. "Đêm của người thợ săn. Câu chuyện đơn giản đáng