CÁNH TRÁI - Trang 65

- Em vừa lòng với tình trạng bấp bênh? Sao em không đặt ra điều kiện

nào. Em im lặng suốt, đến nỗi anh cảm thấy em cũng không cần anh nữa...

- Chúng ta sẽ thay đổi khi cần thay đổi. Sống được với nhau gần hai năm

qua là vì mình không có ràng buộc nào cả. Chẳng phải anh luôn biết rõ điều
ấy hơn em?

- Sắp tới chúng ta nên đi đâu đó - Vĩnh thừa nhận - Sau đó sẽ tính tiếp.

- Vậy cũng được.

Cửa sổ kính phòng làm việc của họ mở hé, đôi lúc đập nhẹ vào khung

gỗ. Vệt sáng phản chiếu mặt trời hoàng hôn quệt mạnh trên tường rồi biến
mất, như một con cá chép đỏ thắm bay vọt lên, bắn vào không gian những
hạt nước lạnh toát trước khi lặn xuống mặt hồ trống rỗng sâu thẳm.

2. Sân bay về đêm biến thành một khối vuông căng phồng, như sắp vỡ

tung bởi thứ ánh sáng trắng dồn nén bên trong. Giọng đọc thông báo âm
oang trên những cái loa vô hình tô đậm cảm giác lạnh và căng thẳng.

Trên các băng ghế, nhiều gương mặt ngái ngủ thờ ơ. Tại quầy check in,

Vĩnh đã gửi đi chiếc vali lớn, bên trong lèn đầy quần áo ấm của hai người.
Sau đó anh mua gói thuốc lá, tìm hai chỗ ngồi bên khu vực hút thuốc, đốt
một điếu, hoàn toàn bình thản. San ngồi bên anh, nhìn mặt đồng hồ điện tử
treo trên lối ra máy bay, chăm chú đếm thời gian trôi qua.

- Sao chúng ta không gửi nốt món này? - Vĩnh đưa mắt nhìn cái vali

vuông màu đen San để dưới chân.

cô hơi bối rối:

- Máy ảnh, laptop và vài quyển sách. Em sợ lạc những thứ ấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.