Lan Lăng vương đi, để lại một mình Trương Khởi lẻ loi với chiếc xe
ngựa.
Trịnh Du nhìn theo bóng lưng Lan Lăng vương một hồi, quay đầu về
phía Trương Khởi.
Đột nhiên, nàng dịu dàng nói: "A Khởi, biểu hiện vừa rồi của ngươi rất
tuyệt, ngay cả ta cũng muốn cúi người hành lễ với ngươi."
Thật không?
Trương Khởi ngước mắt, nàng cười nhẹ, hạ mắt nói: "Không dám."
Niềm kiêu ngạo của thế gia tử, loại nhà giàu mới nổi dựa vào tộc Tiên Ti
mà lớn mạnh như Trịnh thị sao có thể hiểu được?
Thấy Trương Khởi không hề đắc ý, Trịnh Du cũng chậm rãi thu lại nụ
cười, đột nhiên nàng than nhẹ một tiếng, thấp giọng nói: "Nghe nói Lâu
thất nữ cũng vừa ý với Trường Cung."
Lâu thất nữ?
Thấy Trương Khởi ngẩng đầu, Trịnh Du chua xót giải thích: "Lâu thất nữ
là người nhà mẹ đẻ của Thái hậu, kiêu ngạo cao quý, thích nhất là vung roi
đánh người. Trương cơ, Trường Cung đã hai mươi tuổi, hôn sự của chàng
cũng không thể tiếp tục trì hoãn được nữa, chậm nhất là cuối năm nay sẽ
được định ra."
Nàng ngẩng đầu nhìn về phía Trương Khởi, trong mắt chứa lệ: "A Khởi,
so với những quý nữ Tiên Ti khác, ta là một Hán gia tử, dễ chung sống hơn
rất nhiều... Ngươi nói xem vì sao Trường Cung lại không đồng ý lấy ta làm
vợ chứ?"
Kỳ thực, ý nàng muốn nói là vì sao ngươi lại ngăn cản Trường Cung
cưới ta chứ?