CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1091

chẳng qua cũng chỉ mất một lúc không thích ứng mà thôi. Hắn còn có hùng
tâm chí khí của mình, hắn còn có chính thê cần kết hôn nữa. Mà nàng sớm
muộn gì cũng phải rời khỏi, nhưng phương thức rời đi khác xa so với dự
liệu trước đây một chút .

Thái hậu thầm than, chậm rãi nói: "Tôn nhi là đại trượng phu, biết được

cõi đời này, cá và gấu không thể nào ở cùng một chỗ được." Nghe đến đây,
Lan Lăng Vương cũng là nhanh chóng ngẩng đầu lên.

Hắn đưa mắt nhìn Thái hậu, hỏi: "Thái hậu muốn nói gì?"

Hắn vụt đứng lên, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào Thái hậu:

"Cái gì mà không thể ở cùng một chỗ được? Thái hậu, phụ nhân kia đời này
kiếp này đã sớm là của ta, nàng cũng chỉ có thể là của ta, nếu như mà chính
thê của ta không thể dung nạp được nàng, vậy thì ta đây cũng sẽ không
cưới."

Lời của Lan Lăng Vương, mỗi một câu nói đều bén nhọn mà nặng nề.

Khí thế hùng hổ dọa người, nơi nào còn có ý cung kính?

Thái hậu trầm mặt đáp: "Lại đang mê sảng nữa rồi."

Thấy Lan Lăng Vương vẫn quật cường nhìn mình như cũ, Thái hậu thầm

than một tiếng, rồi nhắm hai mắt lại, mân mê Phật châu nói: "Ngươi sai lầm
rồi."

Thái hậu không nhìn hắn nữa, chỉ chuyên tâm xoay Phật châu, ôn hòa

nói tiếp: "Tôn nhi à, trên đời này, không có người nào, không có thứ gì,
vĩnh viễn thuộc về ngươi cả. Không phải ngươi vẫn đang tìm kiếm nàng
khắp nơi sao? Nãi nãi sẽ nói cho ngươi biết nàng đang ở đâu."

Vừa nghe lời này của Thái hậu, hô hấp của Lan Lăng Vương cũng trở

nên dồn dập. Hắn nắm tay thành quyền, nắm lại thật chặt, mắt không hề
chớp nhìn vào Thái hậu, chờ bà mở miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.