CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 116

Đi được một lúc, nàng đã nhìn thấy ở lối cửa hông cách phía ngoài chưa

đến hai trăm thước. Giờ phút này, ở cánh cửa hông đó cũng đã bị vây kín
bởi một đám người, nhìn bốn người gác cổng đang đứng đó nhìn bốn phía,
Trương Khởi thoáng chút do dự cuối cùng vẫn nhấc chân bước đi thẳng về
phía trước.

Đi chưa được năm mươi bước, bất thình lình vang lên một giọng nói vô

cùng ngạo mạn, "Đây là nơi mà ngươi có thể tới hay sao?"

Giọng nói cực kỳ quen thuộc, không cần quay đầu lại Trương Khởi cũng

biết đó là Trương Cẩm đang lên tiếng.

Trương Khởi quay đầu lại.

Nàng mỉm cười nhìn Trương Cẩm và cả hai cô tử đang làm bạn bên cạnh

nàng ta, nhẹ nhàng tinh tế mà nhã nhặn lịch sự chào hỏi, "A Cẩm tỷ tỷ, mẫu
thân chưa từng nói rằng muội không được đến nơi này."

Có lòng tốt mà nói cho nàng ta biết chuyện này, không cho Trương Cẩm

có cơ hội phát tác, Trương Khởi cúi chào nàng ta dịu dàng nói: "Nhưng mà
A Cẩm là tỷ tỷ của muội, nếu như tỷ tỷ đã nói vậy rồi thì tất nhiên A Khởi
phải nghe theo."

Dứt lời, Trương Khởi lần nữa thi lễ với Trương Cẩm quay người đi trở

về.

Trương Cẩm hừ nặng một tiếng, đang muốn mở miệng nói vài câu, đuôi

mắt vừa xoay chuyển liền vội ngậm miệng lại. Bước lên phía trước vui vẻ
gọi: "Tiêu Lang!"

Tiêu Mạc tới?

Trương Khởi ngẩn ra, vội vàng quay đầu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.