CẢNH XUÂN NAM TRIỀU - Trang 1235

Lan Lăng vương vội vàng ngồi xổm xuống theo, hắn ôm chặt lấy nàng,

đau lòng nói: "A Khởi, A Khởi, đừng đau lòng nữa....... Chỉ là một danh
phận mà thôi, nàng ta chỉ nhiều hơn ngươi một danh phận mà thôi"

Nước mắt của Trương Khởi vẫn rơi như mưa.

Nàng không muốn khóc, nhưng nàng lại không kìm chế được.

Tựa như nàng muốn mỉm cười , nhưng lại ăn không vô bất kỳ vật gì, lại

còn không muốn gặp bất luận kẻ nào.

Nàng khóc suốt gần nửa canh giờ.

Cho đến khi khóc không thành tiếng, hắn cũng khuyên đền không thành

tiếng, Trương Khởi mới chậm rãi ngưng thút thít.

Nàng đẩy hắn ra, từ từ quay lưng lại đi. Nhìn cây đại thụ phía ngoài ,

Trương Khởi khàn khàn vô lực nói: "Ngươi nói thật?"

Lan Lăng Vương ngẩn ra: "Cái gì thật?"

Giọng nói của Trương Khởi nghe không rõ nữa rồi: "Ngươi nói, nàng ấy

cùng ta mỗi người một viện, không can thiệp chuyện của nhau, thật sao?"

Giọng điệu này? Khiến Lan Lăng Vương mừng rỡ như điên, hắn vội vã

tiến lên, đưa hai cánh tay ôm sát nàng, vội vàng nói: "Thật, đương nhiên là
thật. A Khởi, về sau trong phủ Tấn Dương này, ngươi chính là nữ chủ
nhân."

Đúng rồi, A Khởi của hắn, chỉ sợ hãi bị người khác lấy đi tính mạng.

Nếu như tính mạng bình an vô sự, việc hắn cưới chính thê, nàng vẫn có thể
dễ dàng tha thứ. Vì để cho A Khởi an tâm, phủ đệ Tấn Dương này, dứt
khoát cho nàng làm nữ chủ nhân thôi.

Trương Khởi mặc cho hắn ôm, nho nhỏ nói: "Là Trịnh Du sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.